Tuýt…Trần đấu bắt đầu…
Bên Trần Hoàng Nam giành được bóng trước, cả đội hùng hổ xông lên. Nhưng mà 12A2 cũng không phải dạng vừa. Có thể nói trận này hai bên ngang tài ngang sức. Mà gay gắt nhất là hai đội trưởng thường xuyên đối đầu.
Băng Băng dõi mắt theo thiếu niên dưới sân, mồ hôi ướt đẫm lưng áo, hơi thở cũng có phần gấp gáp. Mắt thấy trận đấu sắp kết thúc, cô rời chỗ đi đến căn tin.
Chàng thiếu niên nào đó ở dưới sân vừa lúc liếc mắt nhìn lên khán đài nhưng không tìm thấy bóng dáng quen thuộc. Trong lúc hụt hẫng, bóng trên tay cậu đã bị cướp mất.
Tô Minh nhanh chóng chạy đến ném bóng vào rổ.
Oa…
Hiện tại lớp 12A2 đã dẫn trước lớp 11A1 2 điểm mà thời gian còn rât ít. Trần Hoàng Nam và Tô Minh lại lần nữa đối đầu, không khí vô cùng căng thẳng.
“Tôi thích Băng Băng.” Tô Minh nói.
Cậu hoàn toàn sững sờ, ánh mắt lạnh lùng sắc bén bắn về phía người đối diện. Cái tên này…
Mặc dù không nghe được nhưng đám người Lãnh Xuyên chắc chắn rằng tâm trạng của Trần Hoàng Nam bây giờ vô cùng tệ, cũng cực kì nguy hiểm.
Đúng lúc này thì…
“TRẦN HOÀNG NAM, CẬU CỐ LÊN!”
Giọng nói không lớn nhưng đủ để cả sân bóng nghe được.
Vừa nhìn thấy Băng Băng, sự nguy hiểm trong đáy mắt Trần Hoàng Nam liền biến mất, tâm tình cũng trở lên kích động.
Tô Minh, anh muốn phân tán sự chú ý của tôi sao? Vậy anh sai rồi? Một khi bị kích thích, tôi không biết bản thân có thể làm được gì đâu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suoi-am-trai-tim-em/930781/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.