“Trần Hoàng Nam tôi là người của cô từ bao giờ vậy?”
Tất cả mọi người đều sững sờ khi Trần Hoàng Nam bất thình lình xuất hiện ở đây. Dặc biệt là Cao Ái Vy, mặt mũi tái mét. Cô ta sợ hãi lùi về sau mấy bước.
“Nam thiếu, sao cậu lại đến đây?”
Cậu làm như không nghe thấy, đánh mắt về phía Lãnh Xuyên. Chơi với nhau nhiều năm như vậy nên rất nhanh cậu ta đã hiểu ý mà tiến lên đạp vào chân Cao Ái Vy, ép cô ta quỳ xuống.
“Aaa…Lãnh Xuyên, cậu làm cái gì vậy?”
“Tốt nhất là cậu nên ngậm miệng lại.”
Trần Hoàng Nam lạnh lùng nhìn cô ta, ánh mắt vô cùng đáng sợ:
“Nói, tay phải của cô đã tát Băng Băng có đúng không?”
Cao Ái Vy rất sợ hãi khi nhìn thấy ánh mắt của cậu, cả người vô lực ngồi dưới đất.
“Không, không phải…Aaa”
Tiếng hét thảm thiết vang lên khiến tất cả mọi người chứng kiến đều sợ hãi. Trần Hoàng Nam nhấc chân dẫm mạnh vào bàn tay phải của cô ta, nhìn thôi cũng biết là đau như nào rồi. Như vậy cũng quá ác rồi đi!1
“Tôi chỉ nói một lần thôi. Nhớ cho kĩ: tránh xa bạn cùng bàn của tôi ra. Trần Hoàng Nam đây không có quy tắc không đánh con gái đâu.”
Nói xong, cậu nhấc chân rời đi. Người của lớp 11A1 cũng đi theo, bỏ lại Cao Ái Vy mặt mũi trắng bệch, cả người run rẩy vì đau đớn.
Chuyện này từ đầu đến cuối đều được Mạc Hân Vi thuật lại chi tiết cho Băng Băng nghe. Bất giác cậu nhớ lại câu nói của cậu hôm đó. Cậu nói: cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suoi-am-trai-tim-em/930765/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.