"Cậu chủ mới về!"
Nghe giúp việc nói, Tô Bắc quay đầu nhìn thì thấy đúng là anh đã về, trên tay còn xách một hộp bánh.
"Hai cô xuống dưới đi, tôi ở đây cùng cô ấy được rồi." anh nói.
Sau khi họ rời đi, Lộ Nam tiến đến đưa hộp bánh vừa mua cho cô. Tô Bắc nhận lấy cũng không quên nói lời cảm on.
Giây tiếp theo vì sợ cô lại nghĩ sai ý của mình, anh đã vội vàng lên tiếng: "đừng nghĩ tôi làm mọi thứ kể cả việc mua bánh cho cô là vì còn tình cảm. Tôi chỉ đang muốn tốt cho con tôi."
"Ngày nào đứa bé còn ở trong bụng cô, nó vẫn phải sống nhờ vào cô."
Tô Bắc nghe thế, cô cười nói: "anh quá lo rồi, nếu tôi không cần đứa nhỏ này, tôi đã bỏ ngay từ lúc biết sự xuất hiện của nó rồi. Anh yên tâm đi, tôi đã nói sẽ sinh nó ra thì tuyệt đối không thất hứa."
Lộ Nam gật đầu tỏ vẻ hài lòng với câu nói của cô.
"Nhớ lấy lời cô vừa nói, nếu con tôi có chuyện gì. Tôi dù có phải xuống địa ngục cũng sẽ không để cô sống yên ổn đâu."
Đã trải qua nỗi đau mất con một lần nên anh rất sợ cái cảm giác đó, bây giờ anh luôn cầu nguyện từng ngày đứa bé này sẽ được sinh ra bình an vô sự.
Không quan trọng việc nó là trai hay gái, chỉ cần nhìn thấy con là anh đã hạnh phúc lắm rồi.
(Lộ Nam bỗng nhớ lại)
"Anh nói xem chúng ta sẽ đặt tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suoi-am-tim-anh/3563572/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.