"Cậu vào mà không biết gõ cửa sao?" Lộ Nam cau mày quát, thư kí thấy vậy cùng liền đáp lại.
"Chẳng phải lần trước là giám đốc nói, nếu là ba anh hoặc phu nhân đến thì miễn gõ cửa sao?"
Đúng nhận sai cãi, nếu chọn cãi anh thật sự không biết cãi làm sao nữa. Bởi lần trước chính anh là người ra cái luật đó cơ mà, bây giờ không thể trách cậu ấy được.
Thư kí của anh chỉ là đang làm đúng những gì anh nói.
"Cậu mau ra ngoài đi." Lộ Nam nói.
Sau khi ông đi vào, thư kí vội đóng cửa phòng lại giúp ông.
Tô Bắc đi qua bên ghế sofa ngồi cùng hai người họ. Cô lấy ấm trà rót ra cho ông.
"Con mời ba." Tô Bắc nói.
"Được rồi, ba cảm ơn." ông mỉm cười đáp.
"Ba đi công tác về sao không ở nhà nghỉ mà lại đến đây?"
Lộ Nam vừa nói đã bị ông quát một trận: "cái thằng trời đánh này, mày có vác mặt về thăm ba không mà còn hỏi? ba đến đây thăm mày cũng không được hả?"
Cũng nhờ vậy ông mới thấy được chuyện xảy ra vừa rồi, xem ra con trai của ông và con dâu cũng có tiến triển tốt rồi.
Lát nữa quay về nhà nhất định phải kể cho vợ mình nghe, chắc chắn bà ấy sẽ rất mừng cho xem.
Ông nhìn hộp cơm trên bàn làm việc, khóe môi nở nụ cười nói: "đem cơm trưa đến cho chồng con sao?"
"Thấy hai đứa như vậy ba rất vui, mẹ mà biết bà ấy chắc sẽ hạnh phúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suoi-am-tim-anh/2838379/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.