Lộ Nam về nhà hơi muộn vì đi ăn tối cùng với Chu Thiên, lúc anh đưa thiệp mời thì Chu Thiên có hơi bất ngờ. Cậu ấy cũng không quên việc chọc ghẹo anh.
Khi Lộ Nam vừa vào nhà thì thấy Uyển Nhi ngủ quên ở phòng khách nên anh có lòng tốt bế cô ta vào phòng.
Vừa đặt Uyển Nhi xuống giường, cô ta giật mình tỉnh dậy.
"Anh về rồi." Uyển Nhi vui mừng nói.
"Sao em lại ngủ ở phòng khách?" Lộ Nam nhìn cô ta với vẻ đầy thắc mắc.
Uyển Nhi vội đáp lại câu hỏi của anh, cô ta nói: "em muốn đợi anh về."
Cô ta cứ nghỉ nói vậy anh sẽ có chút động lòng, nhưng biểu cảm khuôn mặt của anh vẫn lạnh lùng.
Anh nói: "lần sau đừng làm mấy việc dư thừa này nữa, em ngủ đi...anh về phòng đây."
Việc dư thừa? anh ấy nói cô làm việc dư thừa? Tô Bắc thức đợi anh thì được còn cô ta thì không sao?
[Phòng ngủ]
Sau khi thay quần áo xong, Lộ Nam ôm lấy cô từ phía sau.
Tô Bắc hôm nay ngủ rất ngon, đến cả anh vào phòng hay ôm cô thì cô vẫn không hề hay biết.
Có lẽ vì đang có thai và thêm chuyện gặp phải vào buổi trưa nay nên cô có chút mệt.
Lúc nãy vừa ăn tối xong thì một lúc sau cô đã buồn ngủ. Lúc cô xoay người qua chỗ anh, Lộ Nam thấy khóe môi cô hơi cong lên, hình như cô đang cười.
Anh khẽ nói vào tai cô: "em mơ thấy gì mà vui thế?"
Bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suoi-am-tim-anh/2838352/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.