Đêm xuống, Lộ Nam vẫn không ngừng việc tìm kiếm Tô Bắc, anh gần như phát điên lên.
Anh hoàn toàn không thể nghĩ ra một chỗ nào mà cô có thể đi được nữa, chợt một ý nghĩ xẹt qua trong đầu anh.
Lộ Nam nhanh chóng nhắn tin vào số điện thoại của Tô Bắc một dòng tin nhắn, hy vọng khi cô nhìn thấy sẽ quay về ngay lập tức.
Anh quay xe lại rồi chạy về biệt thự.
[Tại biệt thự.]
Điềm Hinh với khuôn mặt đầy giận dữ ngồi chờ Lộ Nam về để hỏi chuyện.
Ngay cả thuộc hạ cũng không dám hé nửa lời, còn Uyển Nhi như bị xịt keo cứng đơ, cô ta rất sợ cái vẻ mặt này của bà ấy.
"Hôm hôn lễ của Lộ Nam cháu có đến đúng không?"
"Dạ có ạ." cô ta gật đầu đáp.
Hôm đó bận tiếp khách nên bà cũng không để ý, nhưng Lộ Nam cũng chẳng nói với bà về chuyện Uyển Nhi đã về nước.
Đã vậy còn cho cô gái này ở đây, bà nhìn ra được từ rất lâu cô gái này có tình cảm với con trai mình, không có việc gì lại có thể qua mắt được Điềm Hinh này.
Ngay khi Lộ Nam vừa bước vào nhà, anh hoàn toàn bất ngờ khi có sự xuất hiện của mẹ ở đây.
"Mẹ đến lúc nào, sao không gọi cho con ạ?" anh hỏi.
"Con lại đây, mẹ có chuyện muốn nói với con." giọng nói chứa đầy sự tức giận nói.
Ngay khi anh vừa tiến đến gần, bà đã đứng dậy vung tay tát vào mặt anh.
"Bác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suoi-am-tim-anh/2838331/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.