Leng keng...
Hả?!
Ninh Hinh quay lại, là một con mèo.
Là nó?!
Không...Không phải.
Đôi mắt con mèo đưa lên quan sát Ninh Hinh, nó đột ngột chảy lên người cô. Đầu lưỡi khẽ liếm nhẹ lên má.
Ninh Hinh: "..."
Nó có màu lông đen hơn con mèo trước đó và cả tính cách cũng hoàn toàn khác nhau.
Đại Cẩu hoảng loạn đặc biệt khó hiểu nhìn con mèo.
[Ơ! Đại Boss đang ở kia mà! Vậy con mèo này là ai?!!! Lại là một lệ quỷ biết hoá mèo?!!! Sao cốt truyện nó lộn xộn vậy?!]
Ninh Hinh: "Đại Cẩu mi vừa nói gì."
Đại Cẩu: [Ta nói vi diện này có vấn đề! Cần phải tra rõ hơn mới được!]
Ninh Hinh đen mặt: "Câu trước đó!"
Đại Cẩu ngây thơ đáp.
[Một lệ quỷ hoá mèo...]
Tĩnh lặng.
Vài giây sau, Đại Cẩu bất chợt nhận ra mình đã lỡ lời.
[Tiểu công chúa, ta không cố ý không nói —]
"Cút!"
[...]
Huhu! Nó đều chỉ muốn tốt cho tiểu công chúa thôi mà! Nó làm gì sai?!
Ninh Hinh sắc mặt đen nhánh lại, mắt đối mắt với con mèo. Không khiền chế được nên giọng có phần tức giận.
"Ngươi là ai?!"
Con mèo không đáp, nó meo một tiếng liếm liếm mặt Ninh Hinh.
Ninh Hinh hét lên lần nữa: "Đừng có mà giả vờ!"
Con mèo: "Meo ~"
Đại Cẩu: [...Tiểu công chúa, hình như nó là mèo thật giá thật.]
Ninh Hinh: "..."
Cảm thấy nãy giờ hành động của mình như một con khùng chửi mắng động vật.
Con mèo nhảy khỏi người Ninh Hinh, chạy tới bên nam nhân phía trước.
Diêu Hàn từ phía xa nhíu mày, một loại cảm xúc không lành dâng lên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-xuyen-nhanh-phu-quan-ha-hoa-nao/1587900/chuong-89.html