Khuôn mặt trắng toát lạnh lẽo của hắn nâng lên. Đôi tay thon dài xoay nắm tay quạt, đôi môi tái nhợt cười như có như không.
" Làm sao cô còn sống? "
Ninh Hinh lùi lại.
Rất lạnh... hơi thở hắn lạnh cực điểm.
" Cô không có ý định trả lời ta sao? "
Tiếng nói âm u mang theo sức thu hút của hắn một lần nữa lại vang lên.
Ninh Hinh rụt lại phía sau, cách hắn xa nhất có thể. Khuôn mặt vẫn như cũ nhưng có cô mới biết trong lòng bây giờ dậy sóng tới cỡ nào.
" ... Anh không thấy tôi vẫn còn thở à? "
Hắn ta gật đầu giống như hắn ý thức được câu hỏi này có phần hơi vô lý.
Hắn đứng dậy, cười nhẹ.
" Vậy thì ngươi đi chết đi là được. "
Ninh Hinh toát mồ hôi.
Mẹ ơi! Mẹ ơi! Cứu!!!
" Khoan!!! "
Cô hét lên khi thấy hắn sắp nhất chân đi tới.
Lời vừa dứt chưa bao lâu thì hắn đã tới trước mặt cô, khuôn mặt đẹp như tạo tác nghệ thuật đẹp đẽ im lặng cười như vô hại nhưng sóng lưng Ninh Hinh đã bị làm cho run lẩy bẩy.
Là một người sống, nếu tiếp xúc với người âm dương khí sẽ càng nhanh cạn kiệt. Đặc biệt là lệ quỷ, cô sẽ chết mất!
" Anh đừng giết tôi. Tôi là bị ép đi đến đây, tôi không có ý hại anh đâu. "
" Cô biết ta ghét nhất người gì không? "
Ninh Hinh chảy mồ hôi.
Đôi mắt hắn lấp léo ánh vàng, như xuyên thấu ánh mắt Ninh Hinh.
" Là người lắm chuyện như cô. "
Ninh Hinh lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-xuyen-nhanh-phu-quan-ha-hoa-nao/1587877/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.