Uy Trì trong phòng trầm mặc siết chặt vòng eo thon gọn của Ninh Hinh, răng day dưa trên chiếc cỗ trắng nõn.
" A... Uy Trì! Anh làm gì vậy? "
Đây vẫn còn trong quán ăn đấy a!!!
Lời của cô bị anh bỏ ngoài tai, dời môi khỏi chiếc cổ lại lập tức hung hăn hôn mạnh lên môi cô. Dây dưa lại mút nhẹ, không chừa cô một cơ hội phản khán.
Bỗng chốc giọng anh khàn khàn.
" Anh tưởng* em sẽ đừng rời đi... "
" Ân. "
Nghe được câu trả lời ưng ý, Uy Trì nhếch môi. Tay đưa lên cổ cô vút ve.
" Ngoan, nếu em rời đi thì đừng trách tại sao tôi lại... "
Nói đến đây, đôi mắt anh lóe lên tia sát lạnh.
Ninh Hinh im lặng, hai tay ép đến má anh. Nhe răng đe dọa.
" Vậy thì anh sao? "
Uy Trì tâm động, nhìn chằm chằm đôi mắt long lanh kia của Ninh Hinh.
Tay cô không an phận nhéo nhéo mặt, vò cho ra cả đống hình dáng.
" Anh sẽ rời xa em? "
Uy Trì lóe lên ý cười, gắt gao ôm chặt Ninh Hình.
" Chết cũng đừng nghĩ. "
" Ân... "
...
Vài ngày trôi qua, Ninh Hinh đi đến khu quân đội cùng với Liệt Nham. Câu ta mặt mày hớn hở, luyên thuyên bên tai cô mãi một câu.
" Bà chủ? Bà chủ a ~ Bà chủ thật đẹp. Hôm nay trời đẹp phải không, bà chủ? "
Ninh Hinh : ...
Có thể ném anh ta đến một nơi khác không?
" Anh muốn đi công tác tiếp sao? "
Liệt Nham liều mạng lắc đầu : " Không, không bà chủ!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-xuyen-nhanh-phu-quan-ha-hoa-nao/1587869/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.