" Haha, quyết định khôn ngoan đấy. " 
Kì Dịch âm trầm : " Nên nhớ điều kiện của tôi. " 
" Haha, yên tâm,yên tâm! Chuyện này ta sẽ lo ổn thoả! " 
... 
Ninh Hinh nhận điện thoại của Uy Trì đã là buổi tối. Cô nhìn màng hình điện thoại, thấy anh vẫn cầm bản tư liệu công việc lại thấy khó chịu. 
" Uy Trì, đã khuya rồi. Anh không định ngủ sao? " 
Uy Trì nghe giọng trách móc của cô liền xếp tập lại, đôi mắt đen láy nhìn cô. 
" Gần xong rồi, em ăn đầy đủ chứ? " 
Ninh Hinh gật đầu. 
Uy Trì mỉm cười : " Ừ, ngoan về mua ít quà cho em. " 
Ninh Hinh lóa mắt, cô muốn chửi thề thật chứ! Ngăn cách bởi điện thoại nhưng sao cô cảm thấy anh lôi cuốn hơn cả lúc ở bên cô vậy? 
Uy Trì dường như không biết sức hút của mình lại mạnh mẽ như thế, anh hút một ngụm caffee dặn dò. 
" Em ngủ đi, tối rồi. Ba hôm nữa anh về, nhớ đừng ra ngoài nhiều. Nếu có thì dẫn theo vài người, mặc ấm một chút. " 
Ninh Hính nằm dài trên giường bĩu môi. 
" Đột nhiên thấy nhớ anh quá... " 
Uy Trì ngưng động tác, khóa miệng nhếch lên đường cong quyến rũ. 
" Ừ, anh cũng nhớ em. " 
Cặp tình nhân 'mới' yêu, cứ thế nhớ nhung. Mặc kệ thời gian họ xa nhau chưa đến một ngày trời. Không biết nếu xa nhau một tháng thì có hay không sẽ thành xác sống? 
Ninh Hinh nghĩ thầm, cũng có thể nha... 
... 
Ngày hôm sau, trên mạng bắt đầu đưa tin về người thừa kế Kiệt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-xuyen-nhanh-phu-quan-ha-hoa-nao/1587853/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.