1 ngày... 
2 ngày... 
3 ngày... 
... 
1 tuần! 
Tròn một tuần Uy Trì không hề đến bệnh viện, ngay cả gọi điện một cú cũng không nốt! 
Đại Cẩu lo lắng đến phiền não : [ Tiểu công chúa? Cô không định đi tìm hắn ta à? Nếu cứ tiến độ thế này... ] 
Thì chắc chắn còn khuya mới hoàn thành nhiệm vụ. 
Ninh Hinh đau đầu nằm lên giường : "..." 
Bây giờ làm gì đây? Cả tuần nghĩ đi nghĩ lại cũng chả biết lý do người này giận là vì cái gì! 
Thật phiền não quá đi! 
Đại Cẩu thở dài như già đi mấy trăm tuổi : [...] 
Cô người hầu vào đưa bữa sáng cho Ninh Hinh rồi lại lùi đi. Nhưng cô kịp ngăn cản lại, hơi do dự rồi hỏi. 
" Mấy bữa nay, Uy Trì bận lắm sao? " 
Cô người hầu cười : " Vâng, tiểu thư. Nếu được hay ngài không thử gọi cho ông chủ? " 
Ninh Hinh cắn miếng thịt, lắc đầu : " Thôi, không cần... Cô ra ngoài đi. " 
" Vâng. " 
Đại Cẩu đột nhiên nhảy ra : [ Ta mới tìm được cuốn " Hơn 100 cách làm nũng nam nhân " nghe nói cũng hiệu quả lắm. Ngươi đọc thử không? ] 
Ninh Hinh : "... Ừ! Cứ chuyển cho ta là được. " 
Dù thế nào thì chiều này cô cũng phải gọi anh nói chuyện... Tình trạng bây giờ, bác sĩ còn chưa cho ra viện. 
Nếu lại trốn nữa thì... 
Cô nhanh chóng xua tan ý nghĩ chết chóc đó. 
Ăn xong, cô mở TV lên coi thì bỗng nhiên một người đẩy mạnh cửa tiến vào. 
Ninh Hinh giật bắn mình, kinh hãi nhìn người đàn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-xuyen-nhanh-phu-quan-ha-hoa-nao/1587850/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.