Ninh Hinh thở dài nhẹ nhõm khi tiễn được ba, mẹ Văn ra về. Ánh mắt nhìn bao đồ để bên cạnh lại cảm thấy nặng nề.
Lại quan sát Uy Trì đứng bên cạnh, cô khẽ vẩy vẩy tay.
" Anh lại đây. "
Uy Trì không biết có việc gì nhưng vẫn ngoan ngoãn tiến lại gần.
Ninh Hinh cười gian xảo, vươn tay nhéo má anh. Khuôn mặt đầy vẻ oán trách.
" Mẹ nói mấy ngày nay anh không ăn gì phải không?! "
Uy Trì nhìn cô một lát rồi dời tầm mắt, vẫn quyết định không trả lời.
Ninh Hinh : "..."
Anh đây là muốn bị ăn đòn?!
Nói rồi cô tăng lực tay nhéo mạnh.
" Nói tại sao anh lại giận?! Không phải em mới là người nên giận anh hay sao?! "
Uy Trì rủ mắt, tay anh vô thức nắm chặt lấy đôi tay mềm yếu của cô.
Sức nắm của anh dùng lực hơi mạnh, Ninh Hinh khẽ kêu lên.
" A... Uy... Uy Trì?! "
Anh... Anh ấy bị sao nữa vậy?!
Ý thức được hành động của mình, Uy Trì khẽ giật mình, hít sau một hơi định thần lại. Không nói một lời mà rời đi, để lại một câu dường như chỉ đủ cho hai người nghe thấy.
" Anh đã rất sợ hãi... "
Trái tim Ninh Hinh co lại, nhìn bộ dáng Uy Trì dần biến mất sau cánh cửa. Nhất thời thân thể cô dần héo queo.
Ai da, anh yêu cô lại bày ra bộ dáng bị tổn thuơng nặng nề rồi...
Đại Cẩu đột nhiên nhảy ra, báo cho cô một tin vui : [ Ai nha, Boss gần bị Tiểu công chúa thu phục rồi nha ~ ]
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-xuyen-nhanh-phu-quan-ha-hoa-nao/1587845/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.