Lâm Vương tay cuộn thành nắm đấm, răng nghiến lại nhìn thân ảnh hoàn mĩ kia.
Tại sao anh ta lại tới đây? Rốt cuộc là vì sao anh ta lại có thể có mặt ở đây!?
Uy Trì không quan tâm lắm đến biểu cảm của nhà họ Kiệt dành cho anh.
" Thật vinh hạnh khi được các người mời. "
Trong giọng nói anh thể hiện rõ ràng sự khinh bĩ cùng giễu cợt. Hoàn toàn không có ý 'vinh hạnh' gì.
Lâm Vương giật mình.
Mời?
Ngay lập tức ánh mắt anh theo bản năng chuyển qua Dục Sở, lúc này ông ta đã cầm ly rượu đến bên cạnh Uy Trì.
" Uy Trì, lâu rồi không gặp. "
Uy Trì cười 'thiện cảm'.
" Tôi lại tưởng ông còn trốn trong cái xó thúi nát kia suốt đời chứ? "
Hạo Triết phía sau rùng mình, ánh mắt nhìn mấy người vệ sĩ đi theo vẫn mặt lạnh cam chịu khí thế bức người kia.
Mẹ nó, đúng là vệ sĩ cấp cao có khác. Anh đây gần chết ngột rồi đây này!
Dục Sở ánh mắt trừng lớn sau đó khẽ nghiến răng thấu hận gầm từng chữ.
" Tao như vậy không phải là do 'ban phước' của mày? "
Uy Trì đảo mắt qua lão Kiệt.
" 'Ban phước' của tôi không đến nỗi nhỏ như vậy nếu lão Kiệt không xen vào. "
Dục Sở nhất thời run rẩy, ông ta vẫn nhớ đến cái ngày ông ta sắp cận kề với tử thần kia. Nhưng vẫn đáng sợ hơn cả là Uy Trì! Cái ánh mắt đầy máu kia khiến ông ta không bao giờ ngừng bị ám ảnh. Nó giống như một con quỷ muốn lấy mạng ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-xuyen-nhanh-phu-quan-ha-hoa-nao/1587839/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.