Anh ngồi vào xe đưa mắt nhìn ra ngoài. Lúc này trong đầu anh chỉ là hình ảnh về cô. Anh muốn gặp cô ngay bây giờ, muốn được ôm cô vào lòng.
- Thiếu gia, chúng ta không về thẳng dinh thự nhà họ Dương sao?
- Không, đi đến trung tâm thương mại đi.
- Vâng.
Trương Hân mặc dù không hiểu gì nhưng vẫn làm theo ý anh một đường thẳng đi đến trung tâm thương mại. Chiếc xe nhanh chóng dừng ở cửa ra vào. Ngay lúc này cũng là lúc xe của Nhã Kỳ tới nơi. Anh xuống xe rồi dặn Trương Hân ở đây chờ còn mình thì đi vòng lối bên cạnh theo sau cô. Vừa đi anh vừa chỉnh lại đồ sao cho xộc xệch nhất có thể. Tay anh đưa lên vò vò đầu rồi mới nhanh chân chạy vào.
" Reng reng reng. "
Điện thoại bên trong túi quần anh rung lên. Là Nhã Kỳ gọi. Thiên Vũ đi theo lối cầu thang bộ ra đến một khu khá vắng người rồi nghe máy.
- Anh đang ở đâu vậy? Em tới trung tâm thương mại rồi.
- Vợ... anh đang ở một nơi rất đáng sợ. Mau đến... hic mau đến đón anh...
- Thiên Vũ à, đừng sợ. Anh xem ở xung quanh đó có ai không?
Cô lo lắng chạy dọc chạy xuôi tìm anh. Còn anh thì đang đứng trong một góc quan sát hết tất cả các hành động của cô dù là nhỏ nhất.
- Xung quanh đây không có ai cả. Chỉ... chỉ có...
Anh ấp úng rồi nhìn cô. Nhã Kỳ thấy vậy liền dừng lại thở hắt ra từng hơi dài.
- Có gì? Thiên Vũ anh mau nói rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-vo-tan-troi-phu-nhan-muon-sinh-tieu-bao/984145/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.