Bao năm qua chung sống với Như Tâm cô cũng sớm biết tính cách khó ưa của cô ta. Chịu đựng trong ngần ấy năm cô cũng đã chai sạn với những lời mắng chửi. Nhưng nếu đã động đến anh thì nhất định cô sẽ không để yên.
- Này con câm kia, mày gặp tao mà không chào hả? Đi đến Dương gia bị người ta đánh đến quên cách chào chủ nhân rồi sao?
Như Tâm tiến đến bóp mặt cô. Bàn tay ả ta cố gắng dùng sức như muốn bẻ gãy xương của cô. Nhã Kỳ chịu đựng tất cả cũng bởi vì nó là em cô. Cô không cho phép bản thân mình làm gì có lỗi với nó. Cô càng nâng niu yêu chiều nó thì nó càng quá đáng hơn.1
- Cô bỏ tay ra khỏi vợ tôi.
Thiên Vũ bên cạnh thấy cô bị Như Tâm bóp cho gương mặt đỏ lên liền chạy tới hất tay cô ta ra. Nhã Kỳ bất ngờ bị bỏ ra liền ngã xuống, tay ôm lấy gương mặt đau nhói.
- Tên ngu kia, mày dám đánh tao hả?
Như Tâm tiến đến tát vào mặt anh. Một tiếp " bốp " vang lên đến chói tai. Âm thanh đó liền thu hút sự chú ý của Nhã Kỳ. Bà chủ quán phía sau nhà cũng nhanh chóng chạy lên xem có chuyện gì xảy ra. Trước mặt bà là hình ảnh Nhã Kỳ ngồi dưới nền đất lạnh, Thiên Vũ một tay ôm má một tay thả vô định giữa không trung. Trước mặt là Như Tâm đang trừng mắt nhìn hai người. Chỉ cần nhìn khung cảnh trước mắt bà cũng có thể hiểu được chuyện gì đang xảy ra.
- Như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-vo-tan-troi-phu-nhan-muon-sinh-tieu-bao/984138/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.