Hoắc Thiên Phái nhìn sắc mặt cô đỏ bừng, giống một quả táo đỏ, cười nói: “Hoắc gia đi đến giai đoạn này, không biết có bao nhiêu hạng người xấu xa đánh chủ ý, nếu cháu là người của Chấn Dương, cũng chính là nửa người trong nhà, cho nên, tuyệt đối không thể thiếu một vệ sĩ giỏi giang.”
Gia Ý ngoan ngoãn gật đầu, trong lòng lại đánh bàn tính, con trai của ngài đâu sợ cháu bị người xấu nhìn trúng, là sợ cháu chạy mới đúng đi!
Nhìn dáng vẻ vui mừng của ông cụ, cô thực sự có chút áy náy, nếu ông cụ biết mình là bạn gái giả, nhất định sẽ rất thất vọng đi.
Bất tri bất giác, sắc trời dần tối.
Hoắc Thiên Phái thấy cô không ngừng nhìn thời gian trên điện thoại, liền biết thằng nhóc kia có quy định thời gian đi ra ngoài, không muốn làm cô khó xử: “Gia Ý, cháu đi về trước đi, bác biết, Chấn Dương không thích cháu tới Hoắc Viên.”
Gia Ý mím môi, rốt cuộc nhịn không được: “Thật ra bác trai vẫn rất tốt với bác gái, đến bây giờ còn dùng hoa lan để tưởng niệm bác gái, về sau anh ấy nhất định sẽ hiểu.”
Hoắc Thiên Phái ngẩn ra, không nghĩ tới cô đã biết, lại không tức giận, cười cười, nụ cười có chút thương cảm: “Trước khi bà ấy chết, bác cũng không thể gặp bà ấy một lần cuối cùng, để bà ấy một người lẻ loi rời đi. Chấn Dương hận bác cũng đúng thôi.”
“Nhất định bác trai có lý do của mình.” Đôi mắt Gia Ý tỏa sáng lấp lánh, thập phần khẳng định nói.
Hoắc Thiên Phái có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-vo-ngot-ngao-nhat-duoc-co-vo-dang-yeu/746903/chuong-19-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.