Gia Ý bị ném lên giường lớn, thật vất vả bò dậy, trợn mắt nhìn lại: “Anh vô duyên vô cớ kéo tôi trở về làm gì?”
Vô duyên vô cớ? Vừa nãy anh nói là vô ích à, cô gái nhỏ này căn bản không nghe vào?
Sắc mặt Hoắc Chấn Dương âm trầm, hơi hé miệng, nâng cằm nhỏ non mềm của cô lên: “Tuy hiện tại mục đích chủ yếu của cô là đối phó Tưởng Mỹ Nghi, cũng đừng quên ở trước mặt người ngoài, cô là bạn gái của Hoắc Chấn Dương, người khác sẽ để ý nhất cử nhất động của cô.”
Gia Ý hít sâu một hơi, hiểu rõ ý của anh, là anh thấy mất mặt khi cô đi lau quần áo cho chàng trai kia!
Cô hơi nghiêng đầu, muốn tránh khỏi sự ràng buộc của anh: “…… Vị kia tiên sinh chắn rượu cho tôi, quần áo mới bị ướt, tôi chỉ giúp anh ta lau một chút…… Chẳng lẽ để người khác nói bạn gái của Hoắc đại tổng tài không hiểu một chút lễ nghi nào sao?”
Ngược lại mồm mép đảo rất lợi hại, rất già mồm a.
Hoắc Chấn Dương giận cười, siết chặt cằm cô, không cho cô nhúc nhích chút nào, từ trên cao chăm chú nhìn xuống cô: “Vậy cũng không cần tự mình ra tay, trên tiệc tối có nhiều người phục vụ như vậy gi, đều ăn không ngồi rồi sao? Cô không biết gọi một người tới sao? Hoặc là nói, nhà của cô dạy cô phải lau người cho một người đàn ông xa lạ ngay trước mặt mọi người?”
Chính là đâm chọc vào điểm yếu của Gia Ý, mấy ngày nay mê mang cùng sợ hãi về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-vo-ngot-ngao-nhat-duoc-co-vo-dang-yeu/255816/chuong-9-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.