🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Một buổi sáng lại bắt đầu nhưng không còn là tiếng của Lâm Tần thúc giục cũng không phải là giọng nói gấp gáp của một tù nhân khác nhắc nhở. Hôm nay, cô được thức dậy trong một bầu không khí vô cùng quen thuộc - nơi bệnh viện của cô.



Duệ Trân sau khi vệ sinh cá nhân liền thức dậy, cô ăn một chút cháo nhẹ, kiểm tra vết thương rồi mới đi đến phòng bệnh của anh. Anh vẫn nằm đó, ánh mắt cô như thu lại chỉ chứa đựng một người con trai cô yêu. Cô nhẹ nhàng chạm lên gương mặt đang say ngủ, đôi môi lạnh nhẹ chạm lên đôi môi anh. Một nụ hôn thoáng qua nhưng nó cho cô biết anh vẫn còn đang ở đây, sự hiện diện của anh ngay bên cạnh cô.



- Bác sĩ Cẩn.



Y tá chạy ngoài hành lang, là từ phòng của cô chạy lại. Dáng vẻ gấp gáp dường như có chuyện gì đó vô cùng quan trọng. Duệ Trân đứng dậy, bàn tay buông anh rồi mở cửa chạy ra ngoài.



- Nhược Xuyên, có chuyện gì vậy?



Y tá khi nãy nghe thấy giọng cô liền vội vàng chạy lại. Chẳng biết mới sáng sớm đã có chuyện gì rồi đây.



- Em biết là chị đang bệnh nhưng lần này phải nhờ đến chị rồi. Bệnh nhân Nhạc Hoàn ở khu hồi sức hai mất tích rồi, từ tối hôm qua tới giờ vẫn chưa tìm thấy.



Cô nhíu mày cùng Nhược Xuyên đến khu hồi sức số hai. Bệnh viện được chia làm ba khu nhà chính với ba chức năng khác nhau. Nói là ba khu nhà nhưng nó cũng chẳng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-vo-den-nghien-phu-nhan-toan-nang-cua-thuong-tuong/2663213/chuong-39.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.