" Không biết Duệ Trân đã đi đầu rồi. "
Trên hành lang dài không có lấy một bóng người, khi nãy cô rời đi quá nhanh anh cũng không kịp hỏi cô sẽ đi đâu đã bị người trong ngành kéo lại mời rượu. Tử Quân đành phải uống với ông ta một ly đến cuối cùng khi quay lại đã chẳng thấy cô đâu nữa.
Sau đó anh vẫn tiếp rượu của người mời cũng nói chuyện một vài câu gọi là có qua có lại. Thời gian qua đi đến lúc để ý cũng đã muộn. Tử Quân liền chạy ra ngoài đi tìm cô sợ rằng cô sẽ gặp chuyện nên trong lòng không được an tâm.
- Thượng tướng Cảnh, cậu gấp gáp như vậy là sợ đóa hồng xanh kia gặp chuyện gì sao?
Một giọng nói quen thuộc vang lên, anh chỉ được nghe một hai lần nhưng chắc chắn là nhớ rất rõ. Trí nhớ của anh không thể nhầm lẫn giữa người này và người khác. Tử Quân dừng chân lại, anh nhìn về hướng người đàn ông trong bộ đồ đen kín từ trên xuống dưới đang ngắm nhìn bức tranh của người thiếu nữ trên đồng cỏ.
- Dạ Hoắc Tước? Không ngờ rằng ông trùm của Dương Long cũng có quan hệ đấy chứ.
Anh nhìn thẳng vào hắn, đôi mắt có phần quyết liệt hơn khi nãy.
- Từ khi nhìn thấy mày tao đã nghi ngờ. Chẳng có một tên quái đản nào lại đứng ở một góc khuất quan sát nhất cửa nhất động của tao và Duệ Trân cả.
Người của Dương Long, lúc đó anh chỉ nghĩ rằng đó là một người trong Dương Long,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-vo-den-nghien-phu-nhan-toan-nang-cua-thuong-tuong/2663181/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.