Dì Tần, cũng chính là quản gia biệt thự, lúc nhìn thấy Lục Mạn đi sau lưng thiếu gia, ánh mắt bà đã không dấu được vui mừng rồi, sau lại nghe thấy thiếu gia phân phó dọn dẹp lầu hai cho cô, hai mắt bà tỏa sáng không hề che dấu dự cao hứng, hận không thể lập tức tiến lên nhìn xem vị tiểu thư này, bộ dáng như nhìn con dâu vậy.
Lục Mạn bất đắc dĩ xoay người liền nhìn thấy nữ quản gia hưng phấn đằng sau lưng không nhịn được lùi ra sau. Má ơi, ai tới nói cho cô biết ánh mắt như nhìn con buôn của bà ấy là thế nào? Muốn bán cô sao? Tư Nam Ngọc, rốt cuộc anh ném tôi tới chỗ nào vậy?
Dì Tần không biết suy nghĩ trong lòng Lục Mạn, bà tươi cười đánh giá Lục Mạn một lượt từ đầu đến chân, dưới chân lên đầu, vừa nhìn vừa gật đầu, dáng người này, khuôn mặt này, không tồi, so với mấy đồ đê tiện trang điểm đậm như yêu quái bên ngoài thì tốt hơn không biết bao nhiêu lần, làn da này không phải ai cũng có đâu. Dáng người sao? cũng không tồi, nên có thịt sẽ không ít thịt, nên thon thả sẽ không có bao nhiêu thịt, nhìn da tay nõn nà chưa này, đằng sau lớp quần áo nhất định sẽ không làm người ta thất vọng, chỉ là hơi thấp nhưng mà vừa khớp với thiếu gia. Dì Tần giám định hoàn tất, cho vị tiểu thư này 10 điểm, còn tính cách sao? Dì Tần không lo, nếu được thiếu gia mang về nhà nhất định là tốt rồi. Không thể không nói đám người trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-vo-cuong-ma-khong-the-choc/960782/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.