Tư Nam Ngọc nhếch môi, ngồi trở lại chỗ của mình rất rõ ràng, Lục Mạn phản ứng lại lấy lòng anh.
“Tôi không đồng ý tới nhà anh đâu.” Lục Mạn mất tự nhiên nói, giọng điệu còn xen lẫn chút tức giận nhưng ít hơn lúc này rất nhiều.
Tư Nam Ngọc nhìn cô gái nhỏ lúc này còn chưa chịu nhìn mình, lồng ngực phiền muộn đã biến mất không thấy bóng dáng: “Vậy à, tôi cho là em hưng phấn không nói ra lời ấy chứ.”
“Anh…” Lục Mạn vừa nghe anh nói vậy liền quay đầu lại, cô cảm thấy trên đời này sẽ không có ai vô lại bằng anh, không chờ cô nói gì, âm thanh của Tư Nam Ngọc lại truyền tới.
“Yên tâm, nhà rất lớn, phòng cũng có riêng cho em, vừa lúc tôi thiếu một người nấu cơm.”
Tâm tình Tư Nam Ngọc rất tốt, trong lòng Lục Mạn xem như hiểu rõ. Người đàn ông này quá độc đoán, căn bản không suy xét cảm nhận của người khác, chẳng cần hỏi người ta có nguyện ý hay không liền kéo người ta lên xe, hơn nữa chuyện này không chỉ có một lần, nghĩ đến không bao lâu sau sẽ vào ở nhà anh, Lục Mạn nhìn gương mặt soái ca người thần đều phẫn kia, hai mắt anh đang tập trung nhìn về phía trước nhưng trong mắt không che giấu được ánh sáng lưu chuyển còn tràn ngập sự sung sướng, khóe môi nhếch lên không hề che giấu tâm trạng vui sướng trong lòng mình.
Trong lòng Lục Mạn vô cùng phức tạp, chính người đàn ông này hai lần liên tiếp cứu vớt cô từ trong cảnh nước sôi lửa bỏng, khi cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-vo-cuong-ma-khong-the-choc/960780/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.