Lục Mạn đi xuống, đương nhiên nhận được rất nhiều ánh mắt âm thầm quan sát, nhưng so với tiệc đính hôn hôm qua, nhìn chăm chú như vậy chỉ là chuyện nhỏ. Lục Mạn làm như không phát hiện, thoải mái ra khỏi Quân Lan.
“Ê ê ê, tôi không nhìn lầm chứ, có phải không người phụ nữ hôm qua không?” Nhân viên A.
“Không nhìn lầm không nhìn lầm, tôi dám đảm bảo, cô ấy và boss chắc chắn có triển vọng!” Nhân viên B.
“Cũng không chắc. Tin đồn boss không gần nữ sắc nhiều năm qua chẳng lẽ là giả?” Nhân viên C.
“Tin đồn này sắp bị phá vỡ, cô có từng thấy boss dẫn phụ nữ tới Quân Lan hay lên tầng trên cùng chưa?” Nhân viên D.
“Chẳng lẽ cũng chỉ có tôi chú ý tới bọn họ ở trên đó cả đêm sao?”
Mọi người yên lặng…
Lục Mạn ra khỏi Quân Lan cũng không biết có một đám nhân viên đang bàn luận về cô, lúc này, lòng cô đầy phiền muộn, nên đối mặt thế nào với Ninh Trạch Hi và người Lục gia đây?
Lệ Thủy Nhã Uyển.
Lục Mạn đứng trước cửa nhà, cố gắng bố trí phòng ngự trong lòng, hít sâu mấy lần mới đi mở cửa.
Ha, thật châm chọc, trở về nhà mà giống như đi đánh giặc. Lục Mạn thầm giễu cợt.
“Ai u, Đại tiểu thư Lục gia về rồi!” Lục Mạn vừa vào phòng khách liền nghe thấy giọng kỳ quái của mẹ Lục. Nhưng Lục Mạn không để ý, đi thẳng về phía cầu thang chuẩn bị lên lầu, giáo dưỡng nhiều năm qua giúp Lục Mạn biết, càng mạnh miệng thì chịu nhục càng nhiều.
“Mày còn trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-vo-cuong-ma-khong-the-choc/960768/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.