Trước giờ Lục Mạn chưa từng nghĩ tới cô chính là người mà Tư Nam Ngọc muốn tìm, chỉ bằng một tác giả manga nho nhỏ như cô, nào kết thân được nhân vật lớn này, căn bản không thể đã từng quen biết.
Tư Nam Ngọc bước nhanh tới trước xe Cadillac, chuẩn bị mở cửa xe, lại bị một bàn tay nhỏ bé trắng nõn đè lên.
“Chờ chút, tôi thật sự cảm ơn anh từ đáy lòng, tôi biết anh không thiếu gì, nhưng nếu có chuyện gì tôi có thể làm được, tôi nhất định giúp anh!” Lục Mạn trước giờ đều như vậy, người khác nợ cô một phần, cô đòi người khác một phần. Người khác tốt với cô một phần, cô trả ơn người khác hết lòng. Tư Nam Ngọc giúp cô, không để cô rút lui không quá chật vật, cô nhớ ân tình của anh.
Tư Nam Ngọc cúi đầu nhìn bàn tay trên tay mình, vẻ mặt không rõ. Tay mảnh khảnh đè trên cánh tay mình, non non, mềm mềm…
“Em thật sự muốn báo đáp tôi?” Giọng trầm thấp thuần hậu vang lên, Lục Mạn sững sờ gật đầu.
Lục Mạn vừa gật đầu, không đợi Lục Mạn phản ứng kịp, một tay Tư Nam Ngọc nắm tay Lục Mạn trên tay anh, một tay khác mở cửa xe, trời đất quay cuồng, Lục Mạn đã ngồi lên xe, sau đó liền nghe tiếng đóng cửa xe.
“Đến Quân Lan!” Tư Nam Ngọc lên xe bỏ lại ba chữ liền nhắm mắt dưỡng thần, không để ý người khác trên xe.
Trợ lý Lưu sớm ngồi chờ trong xe thật vất vả mới chờ được boss mình trêu hoa ghẹo nguyệt xong, chờ được ba chữ này, một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-vo-cuong-ma-khong-the-choc/238314/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.