Lúc này, bên ngoài khách sạn Long Đình.
“Tôi là Đại tiểu thư Lục gia – Lục Mạn, tôi không thể vào?” Dưới trời nắng chan chan, mái tóc Lục Mạn thấm ướt mồ hôi, môi tái nhợt, vô cùng chật vật, nhưng trong mắt cô vẫn lóe lên tia sáng kiên quyết, khiến người khác không cảm thấy khinh thường vẻ chật vật.
“Xin lỗi, vị tiểu thư này, tiệc đính hôn đã bắt đầu, toàn bộ khách mời đã đến đông đủ, bây giờ cô không thể đi vào.” Nhân viên giữ cửa rất tận tụy với công việc, nói.
Lục Mạn đứng thẳng trước nhân viên ngăn cô lại, không chịu lui nhường, hai tay siết chặt, không để người khác phát hiện giờ phút này thân thể cô đang run rẩy.
“Cô nói là…” Lục Mạn chậm rãi tiến lên: “Tiệc đính hôn đã bắt đầu?”
“Đúng vậy,… A!” Không đợi nhân viên kịp phản ứng, Lục Mạn đạp mạnh một cái, vội lắc mình chạy vào trong, hai nhân viên giữ cửa bên ngoài thấy bất thường, lập tức đuổi theo, để lại người xui xẻo đau đến gập cả người ở sau.
“Đứng lại, không được chạy!”
Lục Mạn căn bản không để ý giọng nói phía sau, chạy vào trong, hôm nay rất nhiều người tới Long Đình, bên ngoài cũng nhiều người bận rộn, Lục Mạn né trái né phải trong đám người, cũng mặc kệ mình có đụng đổ cái mâm hay đụng ngã người nào hay không, chạy thẳng vào tiệc đính hôn.
Lục Mạn vừa chạy vừa nói thầm trong lòng: A Trạch, chờ em!
“Hoan nghênh các vị đến tham gia tiệc đính hôn của con gái và Trạch Hi trong lúc bận rộn, Lục mỗ cảm kích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-vo-cuong-ma-khong-the-choc/238307/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.