Tại Trung, Tại Trung!!!” Duẫn Hạo ôm lấy Tại Trung, giơ tay kiểm tra hơi thở, lại sờ sờ mạch đập, thấy đều không khác thường, lúc này mới thở phào một hơi. Dùng tay bịt miệng vết thương bên hông, Duẫn Hạo vỗ vào mặt Tại Trung, nhẹ giọng gọi: “Tại Trung, tỉnh tỉnh, tỉnh tỉnh!”.
“Duẫn Hạo”. Tại Trung bị thanh âm lo lắng của hắn đánh thức, mơ hồ tỉnh dậy. “Sao vậy?”
“Không, không có việc gì.” Duẫn Hạo thấy tiểu yêu tinh không việc gì, lúc này mới hoàn toàn yên lòng. Cúi đầu liếm một chút vào vết máu trên cổ y, hôn hôn lên cái miệng nhỏ nhắn. “Ngươi không có việc gì là tốt rồi”.
Tại Trung thấy sắc mặt Duẫn Hạo tái nhợt, vội lôi kéo quần áo hắn xem xét, lôi kéo một hồi lại đụng đến bàn tay đầy máu ấm áp.
“Duẫn Hạo, ngươi, ngươi……” Tại Trung cả kinh, hoàn toàn tỉnh táo lại, luống cuống gỡ bàn tay đang đè chặt bên hông của Duẫn Hạo. “Ngươi bị thương”.
“Duẫn Hạo.” Gặp vết máu loang lổ kia, Tại Trung chỉ có thể ngơ ngác nhìn chăm chăm vào màu đỏ tươi chói máu ấy.
“Ngoan, đừng khóc. Ngươi không có việc gì là tốt rồi.” Duẫn Hạo lau những giọt nước mắt chảy ra trong vô thức của Tại Trung, nghĩ muốn tiếp tục an ủi y, chính là đầu càng ngày càng nặng, ý thức càng ngày càng mơ hồ, trước khi chìm vào mê man chỉ kịp nói một câu. “Đừng khóc a, tiểu yêu tinh”.
Hàn Canh vừa mới đem Ánh Nguyệt đã bị chế trụ giao cho ảnh vệ, chợt nghe Hi Triệt kêu lên:“Hàn Canh, đổi người.”
“Vậy ngươi đi nhìn xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-vat-yeu-tinh/1308535/quyen-2-chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.