Ánh dương rực rỡ chiếu rọi khắp nơi, trăm hoa đua nở khoe sắc thắm, Trịnh vương hạ lệnh mở yến tiệc ngắm hoa ở giữa ngự hoa viên.
Hoa quả tươi ngon, điểm tâm tinh xảo, hoa thơm đủ sắc màu mãn nhãn căng tràn khắp vườn, mỹ nhân xiêm y thướt tha đứng giữa vườn nhảy múa. Duẫn Hạo trái phải đều có mỹ nữ vờn quanh, người bóp chân, người hầu rượu, mỗi nàng đều không hề che đậy cử chỉ, biểu hiện phong tình, hy vọng có thể hấp dẫn được ánh mắt của Vương thượng.
Duẫn Hạo trong tay cầm một ly rượu màu hổ phách, hí mắt thưởng thức màu sắc bắt mắt mà ánh mặt trời chiếu vào ly rượu, trong lòng thầm nói, trò này đã bày ra được nửa ngày rồi, như thế nào còn chưa thấy động tĩnh gì, nếu không ra, đừng trách ta quá phận. Đưa tay ôm lấy một mỹ nữ kiều mị dán trên ngực mình, Duẫn Hạo há mồm cắn quả nho nàng đưa tới, đang muốn nhân tiện cắn một chút vào đầu ngón tay thơm mềm trắng như ngọc kia, chợt nghe “Bẹp” một tiếng, một bóng trắng nhỏ từ trên cây đại thụ rơi xuống chính giữa nơi các vũ nữ đang nhảy múa.
“Rắn, có rắn”. Vũ nữ sợ hãi kêu toáng lên, những bước nhảy cũng vì thế lệch nhịp, nhưng ở trước mặt vương thượng lại không dám quá mức lỗ mãng, cũng không dám tự tiện dừng lại.
Một con rắn nhỏ màu trắng bò trên đất nhìn chằm chằm vào Trịnh Vương đang vui vẻ hưởng tiệc phía trên, phẫn nộ thở hồng hộc.
Duẫn Hạo vừa lòng mỉm cười, phất tay ra lệnh. “Dừng lại.”.
“Vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-vat-yeu-tinh/1308531/quyen-2-chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.