Biết y cảm thấy khó chịu, động tác của Duẫn Hạo cũng không kiêng nể. Tiểu yêu tinh tay chân cứ thế mà bám lấy hắn, theo động tác kịch liệt của hắn mà loạng choạng, trong cơ thể yếu ớt không ngừng bị va chạm, khoái cảm chồng chất, gương mặt lộ vẻ mê say, miệng đứt quãng rên rỉ.
Nhìn tiểu yêu tinh hoàn toàn bị mình chinh phục, kéo y vào lòng.
_Bảo bối ngoan, thích Duẫn Hạo không? – Mỗi lần đều hỏi như vậy.
_A…….thích……… – Giọng nói run run.
Cao hứng cắn cắn lên đôi môi ngoan ngoãn của tiểu yêu tinh.
_Sau này sẽ nghe lời ta chứ?
_Nghe. A……- xoay xoay cái eo nhỏ, không kìm lòng được.
_Hạo, ta thích ngươi. Rất thích ngươi.
Nghe xuôi tai, híp mắt cười.
_Vậy biết mình sai chưa?
_Không, không có, ai bảo ngươi không tốt. – Tiểu yêu tinh vẫn còn thù hận, cứng miệng nói.
_Hừ, xem ra giáo huấn vẫn chưa tốt. – Hừ lạnh một tiếng, kéo chân y, mạnh mẽ đâm vào.
_A a….- Tiểu yêu tinh cắn chặt môi không để ý đến hắn, chung quy vì cái vật nóng như lửa kia làm cho hưng phấn mà kêu lên. Tay để ở phía trước nhẹ nhàng vân vê mấy cái, nhịn không được phun ra chất lỏng trắng như tuyết lên vùng bụng bằng phẳng.
_Ư……- Rên khẽ một tiếng, thân thể run rẩy nhận những công kích liên tục từ hắn, rốt cuộc chẳng còn sức đâu mà bám lên người hắn nữa, vô lực ngồi phịch trên giường.
_Đã mệt rồi sao? Giờ vẫn còn sớm. – Lật người tiểu yêu tinh lại, để y nằm sấp trên giường, phía sau xỏ xuyên nhanh chóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-vat-yeu-tinh/1308507/quyen-1-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.