🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Không có nơi nào để dừng chân cũng không có bạn bè, không có nhà cửa, trên người chỉ còn hơn hai mươi tệ, mình nên đi đâu bây giờ?

Đói bụng rồi. Tôi tùy tiện chọn một quán ăn nhỏ có nhiều người lui tới, gọi một chén cháo trứng, bây giờ tôi mới phát hiện ra, những thứ trong cái tô này chẳng khác đồ ôi thiu trong thùng rác là mấy. Bị giam hai năm, mỗi ngày được ăn sơn hào hải vị khiến cho dạ dày tôi hỏng mất rồi. Tôi hớp qua loa một vài cái rồi buông đũa xuống, tính tiền sau đó rời đi.

Với tài sản hiện tại của tôi thì thật sự rất kén chọn, tôi thật sự không thể hạnh phúc như những người khác nơi nhà hàng, mặc dù ở những nơi tạp hóa phòng trọ cũng không thể.

Trên đường trời lại đổ mưa, không mục đích mà chầm chập rải bước.

Người đàn ông đó bây giờ đang tức giận đúng không? Tại sao lại tức giận? Đó là vì để cho một sủng vật chạy thoát!

Tôi không tự chủ được mà cười rộ lên, tôi đã không có cảm giác muốn quay về một ngày rồi.

Tâm trạng đang vô cùng tốt!

Có lẽ anh ta căn bản không hề quan tâm đâu? Nhưng có lẽ cũng không thể, nếu như anh ta hồ đồ thì sẽ không để cho tôi về nhà.

Tôi tuy rằng bị giam ở trong phòng nhưng còn biết hỏi người hầu những chuyện bên ngoài. Bọn họ nói tôi là món đồ chơi khó mà được anh ta sủng ái đến như vậy, đến nỗi có thể hai năm ròng mà không hề tìm thứ nào khác.

Hai năm

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-vat-tu-duong-phap/202857/chuong-8.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Sủng Vật Tự Dưỡng Pháp
Chương 8
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.