Trở lại ngôi nhà quen thuộc, trở lại gian phòng quen thuộc, tôi nằm lên chiếc giường lớn cũng quen thuộc nốt mà nhìn trần nhà quen thuộc.
Nhắm mắt lại nhưng đều là những kẻ ghê tởm tàn sát bừa bãi khiến cho người ta cảm thấy buồn nôn.
khuôn mặt của bọn chúng không ngừng hiện ra trong tâm trí, tuy rằng tôi đã dạy dỗ bọn chúng nhưng trong lòng không thể nào thoải mái được.
Anh ta đã trở về lầu ba của mình, vừa lúc, tôi cũng không muốn nhìn thấy.
Tôi cởi từng lớp quần áo sau đó đi vào phòng tắm, ngồi nơi bồn tắm lớn nhìn sửa tươi màu trắng cùng với nước không ngừng đổ xuống trên người mình.
Cầm lấy sửa tắm tầng chút từng chút một cọ rửa, muốn quên đi những đụng chạm trên cơ thể nhưng dù có thế nào cũng không thể quên được!
Tôi làm sao thế này?!
Súng, tôi cũng đã dùng! người, tôi cũng đã trở về! Muốn bắt được nhược điểm, tôi cũng có rồi!
Thế nhưng….tâm trạng không một chút chuyển biến tốt!
Cho dù giết hết những tên kia thì đã sao? Không cách nào thay đổi chuyện tôi đã thật sự bị tàn tạo như thế nào!
Thật bẩn thỉu…! Thân thể này thật bẩn thỉu!
Dù cho tắm đến mức nào cũng không thể sạch sẽ được! Còn rất dơ!
Tôi muốn thay lớp da này, muốn thay cơ thể này, muốn thay dòng máu này, còn có đầu khớp xương, thần kinh, tất cả….
Tôi không muốn thân thể này bẩn thỉu!!!!
“Có chuyện gì vậy?”
Tôi cuộn người núp giữa bồn tắm lớn, chậm rãi ngẩng đầu nhìn, anh đã tới rồi.
“Không sao.” Tôi quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-vat-tu-duong-phap/1308610/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.