Ngô La Vỹ sau khi đưa được con gái ra ngoài, ông ta liền gọi điện thoại cho một người, vẻ mặt hiện lên tia âm u ác độc.
"Người phụ nữ bên cạnh Lục Thiên Mặc là ai?"
"…"
"Được, tôi đợi tin từ cậu."
Ông ta nói xong điện thoại liền cúp máy, bóp chặt di động trong tay, nghiến răng nghiến lợi.
"Lục Thiên Mặc, rồi mày sẽ phải trả giá những thứ mày cướp từ tay tao."
***
Lục Thiên Mặc ngồi dựa người trên giường trong phòng Mạch Linh. Cô tiến đến cái tủ nhỏ sát tường, mở ngăn kéo lấy ra một chiếc túi giấy, cô ngập ngừng đưa về phía Lục Thiên Mặc.
"Cái này... Tôi thấy rất hợp với anh."
"Hửm." Lục Thiên Mặc hơi nhíu mày, nhìn cái túi trước mắt, đưa tay mở ra xem.
Chiếc áo sơ mi mà Mạch Linh mua ở trong trung tâm thương mại được xếp gọn kĩ càng, đặt trong một cái hộp vuông sang trọng trong rất đẹp mắt. Lục Thiên Mặc ngắm nghía vài cái, lên tiếng hỏi.
"Cô nghĩ too thích hợp với màu xanh?"
Mạch Linh hơi ngượng ngùng, từ trước đếm giờ cô chỉ thấy hắn mặc toàn đồ đen trắng, chẳng bao giờ thấy hắn mặc đồ màu khác, có lẽ màu xanh của cái áo này đối với hắn thật điên khùng.
"Tôi chỉ là thấy nó hợp với anh, nếu như anh không thích thì cứ để tạm vào tủ cũng được."
Lục Thiên Mặc đứng lên, cởi áo sơ mi đen trên người ra, hướng Mạch Linh nói: "Mau qua thay cho tôi."
Mạch Linh đi vòng qua chiếc giường lớn, cô đứng trước mặt hắn, nhón chân để choàng chiếc áo sơ mi xanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-vat-tinh-nhan-999-ngay/183137/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.