Máy bay của Bạch Phụng và Doãn Phi đã bay trước cách đó ước chừng khoảng ba mươi phút. Trong máy bay của Lục Thiên Mặc chỉ có mình Mạch Linh và hắn, loại máy bay tư nhân này đã được tân tiến với chế độ không người lái, Lục Thiên Mặc chỉ cần đưa bản đồ đường bay vào máy tính của thiết bị lưu trữ, máy bay sẽ tự động bay đến nơi đã được yêu cầu.
Mạch Linh tiến đến phòng bếp trên máy bay pha lấy một tách cà phê đen không đường, cô đem đến chìa ra trước mặt hắn.
"Anh uống một chút cà phê đi."
Lục Thiên Mặc quay đầu nhận lấy hớp một ngụm, hắn cầm cái la bàn trên tay, nhàn nhạt nói.
"Còn hơn sáu giờ nữa máy bay mới hạ cánh, em ngủ một chút đi."
Cô nghe hắn nói mới chợt nhận ra rằng bản thân cũng đã mất ngủ suốt đêm, nhưng trong vẻ mặt của hắn lúc này dường như đang lo lắng về một vấn đề nào đó, Mạch Linh ngồi xuống bên cạnh hắn, nhẹ giọng: "Hình như anh đang bất an?"
Hắn mím môi, vài phút sau mới lên tiếng: "Chính phủ Myanmar cùng với lực lượng của Bangladesh đang tăng cường triệt phá tổ chức của chúng ta và buộc ta phải rút khỏi địa phận châu Á."
"Nhưng chẳng phải anh đã nắm chủ toàn bộ châu Á rồi hay sao?"
Lục Thiên Mặc xoa xoa đầu cô, khoé môi đẹp đẽ nở một nụ cười: "Châu Á tuy là nơi tôi lớn lên nhưng chỉ có Đài Loan là tôi đang thống trị. Ngoài ra các châu lục khác như châu Âu và châu Mĩ thì hoàn toàn nằm trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-vat-tinh-nhan-999-ngay/1514686/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.