Nơi cưỡi ngựa đúng là một nơi lí tưởng để Mạch Linh lui tới giải trí cuối tuần. Cô đã tìm hiểu thuộc tính và các cách sinh hoạt của chúng, qua lời Hàn Ưng giới thiệu, thì cô có thể đến đây bất cứ lúc nào và nhận được quyền ưu tiên hàng đầu mà không cần phải đặt lịch trước.
Bây giờ cũng đã hơn tám giờ tối, cổ họng cô đã khô rát vì suốt nhiều giờ liền không động đến một giọt nước nào, Mạch Linh trả ngựa lại cho người chăm coi. Huých huých cùi trỏ vào cánh tay người đàn ông nào đó bên cạnh còn đang hun hít lấy con tuấn mã yêu dấu của mình.
"Có muốn uống một chút gì đó không?"
Hàn Ưng lúc này mới dời khỏi con ngựa đẹp đẽ của mình, hắn giơ chìa khóa xe lên, nhún vai.
"Lúc nảy giật dây cương nên tay tôi bị thương rồi. Hay là, em lái xe nhé?"
Mạch Linh nhíu mày, cái tên biến thái này lại giở trò gì nữa đây, một người cưỡi ngựa chuyên nghiệp như hắn mà lại dễ dàng bị thương sao? Đúng là một lời nói dối.
Cô giật lấy chìa khóa trên tay hắn, không nói không rằng đi thẳng ra xe. Hàn Ưng vội đuổi theo cô, trưng ra một vẻ mặt hết sức tội nghiệp.
"Em giận tôi sao? Thôi mà, tôi chỉ đùa thôi, em muốn đi đâu, tôi đưa em đi nhé!"
Mạch Linh lúc này đã ngồi yên vị trong xe, cô xoay người, quăng chìa khoá đến trước mặt hắn, ung dung ngã lưng ra đằng sau chiếc ghế da.
"Đến bar đi, tôi muốn uống một chút rượu."
"Được!" Hàn Ưng bắt lấy chìa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-vat-tinh-nhan-999-ngay/1514668/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.