Sáng hôm sau Mạch Linh cùng bọn người Bạch Phụng và Rob lên máy bay rời Đài Loan để sang Canada nằm vùng để làm nhiệm vụ, lần này Lục Thiên Mặc không đi cùng cô, nhưng hắn có thể sang để giám sát cô bất cứ lúc nào.
Canada lúc này đang rất hỗn độn. Băng nhóm của tổ chức Hắc Ám đã lên sẵn kế hoạch để chuẩn bị lấn áp thị trường toàn bộ khu vực Bắc Mĩ.
Mạch Linh cùng bọn người Bạch Phụng quay về biệt thự được thiết lập cách biệt riêng với trung tâm của thành phố Toronto. Cô vừa đặt vali lên giường để chuẩn bị sắp xếp quần áo vào tủ thì có điện thoại gọi đến.
Cô nhìn dãy số cùng với ba chữ trên màn hình, cô chần chừ một chút, định đưa tay tắt máy thì có tin nhắn gửi đến nhảy lên thanh thông báo trên màn hình.
"Mau nghe máy, đừng để tôi điên lên."
Mạch Linh nhìn thấy dòng tin nhắn cảnh cáo đó, cô run run ngón tay, ấn đến phím nghe.
"A lô."
Đầu dây bên kia vang lên giọng nói vô cùng tức giận: "Kiều Mạch Linh, em dám tắt điện thoại của tôi?"
Hàn Ưng có vẻ đã mất hết kiên nhẫn, lời nói tựa hồ như nghiến ra từ kẻ răng. Cô không thể nào biết được từ hôm qua đến giờ hắn không thể nào liên lạc được với cô, cho người theo dõi thì thuộc hạ lại bảo không còn thấy bóng dáng cô ở Đài Bắc nữa. Hàn Ưng giận dữ đến mức đã muốn cho người dỡ tung.
"Tôi... Điện thoại tôi hết pin."
Mạch Linh ấp úng trả lời, cô không còn lí do nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-vat-tinh-nhan-999-ngay/1514655/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.