Hạ Tuyết NHi nghe hắn xưng hô như vậy thì có chút khó hiểu, nàng lui ra một chút...Hạ Vũ từ khi nào thi ăn nói có chủ vị như vậy?Lại là một câu dài, bình thường hắn chỉ gật hoặc lắc đầu, bất đắc dĩ lắm mới mở miệng nói chuyện, hắn rất lười...
Nàng đưa tay cầm lấy tóc hắn, càng sửng sốt:
“Hạ Vũ, từ khi nào tóc ngươi thành màu đen như thế này..”
Nhìn từ trên xuống dưới, từ trái qua phải, đúng là Hạ Vũ mà, chỉ khác màu tóc và quần áo...”Lẽ nào ngươi bị tẩu hỏa nhập ma rồi?”
Ngủ lắm quá nên phát bệnh rồi hử???
Cho nên mới thành ra như vậy....
Không đúng, không đúng, trước nay chỉ thấy tẩu hỏa nhập ma làm tóc từ đen sang màu trắng, chứ chưa thấy điều ngược lại bao giờ....
Tuyết Nhi cảnh giác lui ra phía sau:“Ngươi là ai? Tại sao giống Hạ Vũ của ta quá vậy?”
“Mỹ nhân..” Nam tử nhếch mép, phải hỏi là tại sao Hạ Vũ của cô nương lại giống tại hạ mới đúng..Thêm nữa, Hạ Vũ của cô nương là ai?”
Chán ghét người này,...
Thấy Tuyết Nhi cau mày, nam tử lại ra vẻ buồn rầu cau mày...” A, đã nói rồi, ta nào có vận khí gặp được một mỹ nhân xinh đẹp như vậy...Hóa ra là hoa đã có chủ...Nhưng mà không sao, Hắc Nhạc ta trước nay không phải là người dễ dàng bỏ cuộc.Hoa càng có gai thì càng thu hút, không phải sao??”
Vừa nói vừa muốn bước lại...
Tuyết Nhi hốt hoảng, nàng không ngừng lùi lại, “ Đừng đến gần, nếu ngươi tiến lại thêm chút nữa thì ta sẽ khiến ngươi hối hận và...”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-vat-cua-tuyet-nhi/563308/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.