=Sủng vật của thiếu gia ác ma=
Sau khi hai người náo loạn một hồi ở trong phòng văn học thì quyết định đi về luôn, lí do là Hoa Vũ không muốn vào lớp nữa. Về đó để làm gì chứ? Dù sao cũng chẳng ai hoan nghênh cậu.
Hàn Thiên đối với quyết định này rõ ràng vui sướng, túm áo Hoa Vũ quăng lên xe rồi phóng như bay, như thể chán ghét nơi này lắm vậy. Thì đúng vậy mà! Coslay thầy giáo chẳng có gì vui, anh đã sớm chán rồi.
" Đi đâu bây giờ?" Hàn Thiên liếc sang Hoa Vũ, thấy cậu đang liều mạng ôm ghế mới phì cười mà hỏi một câu.
" Đi... Đi đâu cũng được!" Hoa Vũ đã bị tốc độ đường này là của bố này dọa sợ rồi, còn tâm trí đâu mà suy nghĩ, chỉ muốn dừng xe thật nhanh thôi. Mặc dù cậu vừa bị đả kích cực mạnh, nhưng cậu hoàn toàn còn rất yêu đời nha! Không có buồn rầu muốn tự tử đâu!
" Vậy đi ăn nha!" Hàn Thiên vẫn không có ý định giảm tốc.
Hoa Vũ liều mạng gật đầu!
Sau hơn mười phút chịu trận, đến khi xuống xe Hoa Vũ liền không kiêng dề mà ói luôn. Mười phút mà như mười thế kỉ! Cứ tưởng không giữ được cái mạng già này rồi. Rõ ràng là tên kia cố tình mà, hồi sáng chở cậu rất ổn, bây giờ lại phóng như điên. Ngại cậu không đói nên ép cậu ói ra cho trống bụng hay sao?
Nhà hàng này dù gì cũng là nhất nhì trong thành phố, nhân viên bảo vệ nhìn thấy hành động của Hoa Vũ rõ ràng khó chịu, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-vat-cua-thieu-gia-ac-ma/1515108/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.