Hai tiết buổi chiều trôi qua rất nhanh, vì là tiếc tự học nên Hoa Vũ trực tiếp nằm dài trên bàn, ngủ đến say mê. Hôm qua ngủ không được, sáng nay lại có người làm loạn, Hoa Vũ thật sự rất mệt. Dịch Thiên vẫn còn canh cánh cục tức trong lòng, quay sang lại thấy Hoa Vũ nằm bất động, chẳng biết xả vào ai đành ủy khuất bực bội mà đọc sách.
" Reeng"
Tiếng chuông nhàm chán lại vang lên, cả đám học sinh tươi tỉnh hẳn, chạy ào ra ngoài. Dịch Thiên thu dọn sách vở cho cả hai rồi mới lay Hoa Vũ tỉnh. Tên này ngủ hay thật, ồn thế cũng không tỉnh.
"Hoa Vũ, dậy đi..."
"Ưm..." Hoa Vũ lười biếng ngồi dậy, dụi dụi lại đôi mắt mơ màng, một bên má bị áp mà ửng ửng hồng, Dịch Thiên nhìn thấy hình ảnh đó, tim đập thịch một cái, cảm nhận được nhiệt độ trên mặt hơi nóng hắn liền khẩn trương quay ra chỗ khác. Hắn... vậy mà lại đỏ mặt với một đứa con trai?!
" Sao vậy? Về thôi!"
Hoa Vũ thấy Dịch Thiên đứng đực ra đành lên tiếng gọi. Hắn lấy lại tinh thần, tự trấn an rằng lỗi do cậu ta quá đáng yêu, lại có chút trắng trẻo giống con gái mà thôi, sau đó nhanh chóng rời khỏi lớp học.
Giờ thì Hoa Vũ đã hiểu vì sao khi nãy mọi người đều ba chân bốn cẳng chạy đi rất nhanh. Lý do là.... Trời mưa a!!!
Hoa Vũ đứng trong sảnh lớn của dãy B, đưa tay hứng nước mưa bên ngoài, mi tâm khẽ cau lại, trong mắt ngoài chán ghét ra thì chính là chán ghét!
" Đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-vat-cua-thieu-gia-ac-ma/1515101/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.