"Chẳng lẽ không phải hả?" "Ồ đoán khá lắm, đúng là tôi định ăn thịt cậu", Trần Vân Thụy đem thiếu niên áp đảo trên sô pha, cúi đầu vùi vào cổ cậu cắn nhẹ, tham lam hít lấy hương sữa tắm ngọt mát, mơ hồ nói "Là "ăn" chứ không phải là ăn nha! Sau bữa tiệc tối qua, tôi mãi không quên mùi vị cơ thể cậu." Lời nói một đường đập Tần Tiêu Phong từ trong mộng tỉnh lại, đột nhiên hiểu nam nhân đang nói gì, cả người cứng đờ cảm giác rõ ràng có vật gì cứng cứng cọ vào giữa hai chân, điều này khiến cậu nhớ tới "lần đầu tiên" thảm họa đau muốn chết, lập tức hoảng sợ, tên hiếp dâm biến thái này lại muốn làm chuyện đó ư? "Đại ca bình tĩnh, tôi có thể làm mọi điều anh muốn ngoại trừ việc này, anh giơ cao đánh khẽ kiếm người khác đi được không." "Bảo tôi đi tìm người khác?" Mây đen tụ lại trước lông mày nam nhân, sắc mặt Trần Vân Thụy đương nhiên biến đổi, khó chịu nắm lấy cằm thiếu niên, "Ban nãy nói gì cậu đều quẳng đi hết rồi? Bây giờ muốn ăn quỵt á, nằm mơ đi!" "Hả?" Giống thỏ con bị dọa sợ lấm liếm nhìn hắn, Tần Tiêu Phong tưởng nam nhân đây là đang không hiểu ý cậu, "Anh không phải nói muốn nhận tôi làm đàn em tùy ý sai vặt, thay anh bán mạng thôi mà?" "Đương nhiên không phải!" Trần Vân Thụy nóng nảy trừng mắt nhìn thiếu niên, giễu cợt sự ngây thơ của cậu. "Hàng đống người muốn tự nguyện gia nhập khu của tôi thậm chí không đòi một đồng. Cậu nghĩ tôi thừa nhiều tiền quá nên chi con số lớn thế chỉ vì một tên ốm yếu không thể đánh đấm sao?" Tần Tiêu Phong hai mắt ngơ ngác khó hiểu: "Thế anh muốn tôi làm gì?" "Chuyện này còn phải hỏi?" Nam nhân điệu cười gian tà, chủ động cởi bỏ quần áo thiếu niên, "Là muốn cậu trở thành thú cưng của tôi đó, bên cạnh vui đùa hầu hạ đến khi tôi chán thì thôi!" "Cái... cái gì?" Tần Tiêu Phong khiếp sợ quên luôn cả việc giãy dụa, "Muốn tôi thành thú cưng của anh?" Này khác nào bảo cậu dâng cơ thể mình mua vui cho hắn ta, tùy thời mặc hắn đem mình lên giường phát tiết dục vọng! Hóa ra ngay từ thời khắc cậu chấp nhận điều kiện đã đem ký vào giấy tờ bán thân, đây là ngu hết thuốc chữa rồi, hiện tại có nói cái gì đều là vô nghĩa cả. "Chính cậu tự nói chỉ cần trả hết nợ, điều kiện gì cũng đáp ứng hết mà?" Trần Vân Thụy sớm đã cởi xong lớp áo quăng xuống nền đất, trắng trợn nói: "Tôi đã cho cậu lựa chọn rồi, còn thay lão ba cậu giải quyết sổ sách, cậu ấy a, nên nhiệt tình báo đáp tôi mới được, từ hôm nay trở đi trên người mỗi một bộ phận, mỗi một sợi lông tơ, mỗi phiến da thịt đều là của tôi, chỉ cần tôi muốn thì đừng mong phản kháng." Nửa người bại lộ tiếp xúc không khí lạnh lẽo, Tần Tiêu Phong phát run một chút như dê non đợi thợ săn mổ thịt, vô lực kháng cự vận mệnh trêu đùa, ai kêu cậu phận là con phải thay ba trả nợ chứ! "Tôi biết rồi." "Nghĩ thông suốt rồi đấy à." Trần Vân Thụy tay phải đem hai điểm hồng hồng trên ngực mà xoa nắn, tay trái trượt đến trong quần đùa nghịch dương v*t non nớt đáng yêu, cũng nhẹ nhàng đẩy ra hai phiến cánh hoa đào e ấp, tham lam xâm hạm bên trong thánh địa. "Ư..." Tần Tiêu Phong phản xạ nhíu đôi mi một cái, trải qua đau đớn khai phá chỉ mới vừa hôm qua, không thể ngay lập tức tiếp tục thừa nhận tiếp xúc đánh sâu thêm nữa. "Sao vậy?" Thấy thiếu niên lộ ra biểu cảm thống khổ, Trần Vân Thụy thoáng chốc dừng lại động tác ấn vào.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]