"Dừng tay!" Đang thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, đột nhiên từ cửa truyền đến một đạo thanh âm uy nghiêm, làm những người đang đứng đây thoáng qua run một cái hoảng sợ. Gã trung niên cũng đình chỉ động tác, kinh ngạc quay đầu lại nhìn xem, chỉ thấy một tên nam nhân cao lớn đeo kính râm mặc toàn thân tây trang hàng hiệu nghênh ngang bước tới, phía sau hắn cả đám người thô tráng cũng mặc đồ đen nghiêm chỉnh.
"Các ngươi động tay động chân lên một thiếu niên thế này còn ra thể thống gì nữa, có biết thấy mất mặt không?" Nam nhân cao lớn vênh váo tự đắc thong thả đến gần, chậm rãi tháo kính râm, lộ ra khuôn mặt uy phong lẫm lẫm, tuy rằng mặt hắn xác thực mang theo tao nhã mỉm cười, nhưng trong mắt chính là không hề cười.
Tần Tiêu Phong vốn nghĩ cậu may mắn được cứu mạng rồi, nhưng lúc phát hiện hắn đúng là kẻ đại ác ma đem cậu ăn tươi nuốt sống ngày hôm qua, khó tin trừng lớn đôi mắt, vì cái gì Trần Vân Thụy tự dưng xuất hiện ở đây?
"Cậu là ai mà dám nửa đường chặn ngang xen vào chuyện này!" Gã trung niên nổi trận lôi đình nhìn chằm chằm kẻ xâm nhập. "Lão ba nó thiếu nợ chúng tôi rất nhiều tiền, không trả còn bỏ chạy, chúng tôi đương nhiên muốn tìm hắn tính toán sổ sách, mấy người các cậu không liên quan thì đừng nhúng tay!"
"Này! Chú ý thái độ của mình đi lão già, có biết bản thân đang nói chuyện với ai không thế!" Một tên bảo tiêu cao lớn đứng bên Trần Vân Thụy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-vat-cua-lao-dai-hac-bang/782581/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.