Editor: Masha
Lục Ngạn Viễn vốn đang thất thần nhìn về nơi khác, Mạc Tú Đình nói gì cũng không đáp lại. Nếu không phải mẫu thân bắt buộc hắn đi cùng Mạc Tú Đình xem hoa đăng, tăng thêm cảm tình phu thê, hắn sao phải ở chỗ này lãng phí thời gian. Giữa hắn và Mạc Tú Đình còn có cảm tình gì nữa đây?
Liên hôn chính trị, phần nhiều là vì lợi ích mà thôi.
“Phu quân, trà của trà lâu này rất có tiếng tăm, chàng nhất định phải nếm thử xem.” Mạc Tú Đình lấy chén trà từ khay trà người hầu mang đến, đặt trước mặt Lục Ngạn Viễn.
Lục Ngạn Viễn từ nhỏ đã trải qua cẩm y ngọc thực, loại trà ngon nào chưa từng uống qua, tất nhiên không thấy trà này có gì đặc biệt. Những ngày gian khổ nhất hẳn là lúc chạy tới Tuyền Châu giải sầu, trên người không mang tiền bạc, về sau lại nghèo đến mức trâm ngọc cũng phải cầm đi chất kho mượn nợ. May mắn gặp được Hạ Sơ Lam, không nói hai lời liền cho hắn mượn bạc.
Khóe miệng hắn mang theo chút ý cười lâm vào hồi ức.
Bọn họ lần đầu gặp mặt, hắn là công tử nghèo túng, nàng là thiên kim nhà giàu, vừa gặp đã thương, vốn giống như kịch bản của những câu chuyện xưa. Chẳng qua khi vừa mới bắt đầu, ai cũng không thể ngờ được bọn họ sẽ có kết cục này.
Hắn hứa hẹn sẽ đối xử tốt với nàng, nhưng cuối cùng là nuốt lời.
Mạc Tú Đình cố gắng nói thêm: “Phu quân không nếm ra trong trà này có mùi hương của hoa quế sao? Nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-trong-long-ban-tay/1513741/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.