Editor: Masha
“Nhưng tam thẩm tặng một con buớm lượn bụi hoa cho ta, muốn ta mang để đi dạo ngày Thương Nguyện.” Hạ Sơ Lam nói xong bò xuống giường, “Ta đưa cho ngài xem.”
Nàng đi đến trang đài tìm một hộp gấm mang lại đây, như hiến vật quý mà mở ra cho Cố Hành Giản xem.
Vật trang sức này đích xác vô cùng tinh xảo, tạo thành từ cụm sáu đóa hoa lớn màu lục và đóa hoa nhỏ màu vàng, điểm xuyết vụn châu, phía trên có một con bướm đâu trên đóa hoa lớn nhât trong bụi hoa, phía dưới có ba thanh trâm để cài, đẹp đẽ quý giá lộng lẫy. Cố Hành Giản cầm lấy nhìn: “Tam thúc tam thẩm thật ra đối với nàng rất tốt, trang sức này rất đẹp.”
Hạ Sơ Lam thở dài: “Tam thúc vẫn luôn cảm thấy họ ở tại viện ngài tặng ta là thua thiệt chúng ta, mới bảo tam thẩm đưa quà tặng lớn như vậy trong ngày lễ. Kỳ thật người một nhà không cần tính rõ ràng như vậy ……” Nàng chưa dứt lời, lại hơi mất mát. Tam thúc có thể không phải tam thúc của nàng, Hạ Diễn và Đỗ thị, có lẽ đều không phải thân nhân của nàng.
Cố Hành Giản nhìn thần sắc của nàng, đem con bướm thả lại hộp, kéo tay nàng nói: “Lam Lam, mặc kệ nàng có phải sinh ra từ Hạ gia hay không, giữa các người đã có mười mấy năm thân tình. Ta tin tưởng tam thúc bọn họ sẽ đối đãi nàng như cũ.”
Hắn thế nhưng có thể nhìn thấu tâm sự của nàng. Nàng dựa đầu vào vai hắn, dường như làm vậy lòng mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-trong-long-ban-tay/1513739/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.