Editor: Masha
Cao Tông lập tức đứng lên, không xác định hỏi: “Ngươi nói thật chứ?”
“Vâng! Nhưng điện soái và chủ tướng đều bị thương không nhẹ, cho nên Anh quốc công trước đưa bọn họ về dưỡng thương. Ít ngày nữa liền có thể đến đô thành.” Nội thị vui vẻ ra mặt.
“Hảo! Thật tốt quá!” Cao Tông khó được kích động, chỉ cảm thấy trong lòng thở ra một hơi dài. Lúc trước hắn vẫn luôn lo lắng Lục Ngạn Viễn ở trong tay Kim Quốc, Hoàn Nhan Tông Bật lấy việc này áp chế, đưa ra điều kiện hoà đàm càng hà khắc hơn. Hắn thủ nửa giang san tổ tiên lưu lại này, tuy rằng bấp bênh nhưng không muốn lại ra nhiễu loạn gì.
Biểu tình trên mặt Cố Hành Giản trước sau như hồ nước lặng, bình tĩnh không gợn sóng.
Xuất phát từ tư tâm, đây thật là một tin tức tốt. Hắn dâng hồi âm của Hoàn Nhan Xương lên, Đại Tống sẽ chủ động lui binh, hắn cũng sẽ viết thư thỉnh hoàng đế Kim Quốc phái Hoàn Nhan Xương đến hoà đàm, nhưng điều kiện tiên quyết là muốn mệnh Hoàn Nhan Tông Bật. Sau khi đưa thư còn chưa thu được hồi âm, cho nên hắn tạm thời không đề cập vấn đề lui binh với hoàng đế.
Hiện tại hoàng đế chỉ lo cao hứng, so với đánh thắng trận còn muốn vui sướng hơn.
Cố Hành Giản liền cáo lui trước.
Chờ Cố Hành Giản đi rồi, Mạc Lăng Vi mới từ phía sau bức rèm che đi ra, chậm rãi bước qua, ngồi xuống trước mặt hoàng đế: “Hoàng Thượng, nhìn ngài cao hứng giống như tiểu hài tử kìa.”
Cao Tông kéo nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-trong-long-ban-tay/1513690/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.