Editor: Masha
Bùi Vĩnh Chiêu mi thanh mục tú, mặc một thân áo đơn, đầu đội khăn mềm vấn đầu.
“Quan nhân, người không phải nói sau mấy ngày mới có thể tới?” Hạ Sơ Huỳnh vui mừng khôn xiết, vội vàng qua đón.
Bùi Vĩnh Chiêu không nói chuyện, chỉ đối Hàn thị gật gật đầu, liền ngồi ở trên giường. Hắn tuy là tiểu quan nhỏ như hạt mè, nhưng sĩ phu cùng hắn lui tới, chính thê trong nhà đều xuất thân quan hộ, chỉ có hắn cưới nữ nhi thương hộ, nói ra cảm thấy thật mất mặt.
Hắn thực không thích tới Hạ gia, nhà này vĩnh viễn giống như kiểu nhà quy chế thứ dân, tựa như sợ người khác không biết nhà mình giàu có bao nhiêu. Nếu không phải Hạ Sơ Huỳnh có thai, hơn nữa chuyến này hắn đến Thiệu Hưng có việc, hắn mới sẽ không tới.
Hàn thị cùng hắn hàn huyên, hắn cũng chỉ tùy ý qua loa vài câu, liền lôi kéo Hạ Sơ Huỳnh trở về phòng.
“Ta hỏi ngươi, thế tử Anh Quốc Công có tới Hạ gia tìm muội muội ngươi không?” Bùi Vĩnh Chiêu nghiêm trang hỏi. Người khác có lẽ không rõ ràng lắm, chuyện nhà mẹ đẻ thê tử hắn vẫn biết được rất rõ ràng. Sự tình giữa muội muội thê tử cùng thế tử Anh Quốc Công nói ra thì khó nghe, nhưng thời điểm mấu chốt khả năng còn có chỗ tác dụng.
Hạ Sơ Huỳnh lắc lắc đầu: “Đương nhiên không có, ngài thật cho rằng thế tử gia có thể coi trọng muội muội ta?”
Bùi Vĩnh Chiêu nhăn nhăn mày, hy vọng thất bại, sắc mặt liền trầm xuống.
Hạ Sơ Huỳnh lôi kéo hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-trong-long-ban-tay/1513640/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.