“Chỉ cần cậu không làm ra chuyện phạm pháp, làm sao tôi có thể thất vọng được?” Cô vừa nói vừa mang giày và tất lại lần nữa, sau đó cô đứng dậy đi về phía chiếc bàn vuông nhỏ.
Khóe môi anh cong lên, nhìn theo bóng lưng cô, tròng mắt xoay chuyển, khẽ lẩm bẩm nói: “Chị à, sau này đừng thất vọng”
Từ sau đêm trong hội quán đó, Lăng Lạc Giao luôn cảm thấy bất an, dù sao thì thái độ của phó đạo diễn. Hà vào ngày hôm đó quá mức kỳ lạ, hơn nữa ngày hôm sau, phó đạo diễn Hà lại không có mặt ở đoàn làm phim. Hai ngày sau, ngay cả đạo diễn đều được thay đổi.
Về lý do thay đổi người, đoàn làm phim không nói rõ ràng nhưng cũng không giải thích thêm gì cả. Lăng Lạc Giao cảm thấy rằng việc thay đổi đạo diễn này hẳn là có liên quan đến phó đạo diễn Hà, mà nếu suy nghĩ sâu xa hơn, e rằng nó có thể còn liên quan đến Lăng Y Mộc.
Mấy ngày sau, cô ta như chết lặng khi nghe tin phó đạo diễn Hà bị thương phải nhập viện, tay phải hình như còn bị tàn phế. Tay phải... nếu cô ta nhớ không làm thì bàn tay đó chính là bàn tay đã tát Lăng Y Mộc một cái.
Lăng Lạc Giao vô cùng bối rối, chuyện gì đang xảy ra vậy?
Tối hôm đó sau khi phó đạo diễn Hà trả lời điện thoại, thái độ của ông ta đối với Lăng Y Mộc đã thay đổi ngay lập tức và số phận hiện tại của phó đạo diễn Hà... lẽ nào tất cả chỉ là trùng hợp? Hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-toi-nghien-vo-yeu-co-doc/210704/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.