Chương trước
Chương sau
“Tại sao không nói tiếp vậy? Thật sự rất gì?” Dịch Quân Phi nhướng mày hỏi.
Sắc mặt của Quan Lê Quân ngượng ngùng, mỉa mai nói: “Rất… rất độ lượng, dù sao thì có rất nhiều người đàn ông sẽ để ý đến việc một cô gái đã từng ngồi tù.”
“Tôi không quan tâm.” Dịch Quân Phi nói, sau đó anh quay đầu lại và nhìn Lăng Y Mộc với vẻ cứng chiều: “Cho dù trên người cô ấy đã từng xảy ra chuyện gì, tôi chỉ cần cô ấy cam tâm tình nguyện ở lại bên cạnh tôi là được rồi.”
Cơ thể của Lăng Y Mộc khể nhúc nhích, cô sững sở ngẩng đầu lên và bắt gặp đôi mắt giống như sóng nước của Dịch Quân Phi.
Sắc mặt của Quan Lê Quân thay đổi, cô ta cười gương rồi nói: “Tôi đã không nhìn ra anh Dịch yêu Y Mộc như vậy, vậy thì hai người có dự định kết hôn không?”
“Chỉ cần cô ấy bằng lòng gả, đương nhiên tôi sẽ bằng lòng cưới cô ấy” Dịch Quân Phi nói.
Lăng Y Mộc chỉ cảm thấy trái tim mình bỗng nhiên run lên dữ dội, gần như cô không dám tin và nhìn chằm chằm vào Dịch Quân Phi, như thể cô vừa nghe thấy một câu chuyện hư cấu và kỳ lạ.
“Làm sao có thể chứ?” Quan Lê Quân thốt lên.
Dịch Quân Phi lười biếng liếc mắt nhìn Quan Lệ Quân: “Có gì mà không thể chứ?”
Sự lạnh lùng trong mắt anh khiến Quan Lệ Quân bất giác run lên, trong lòng cô ta dâng lên một sự sợ hãi.”Được rồi, đi thôi Y Mộc” Dịch Quân Phi nắm lấy tay Lăng Y Mộc rời đi.
Lăng Y Mộc cũng không phản đối gì và rời đi theo Dịch Quân Phi.
Hạ Bang Vũ nhìn Quan Lê Quân, anh ta có chút không vừa ý: “Lệ Quân, tại sao vừa rồi em nhắc đến chuyện bạn em ngồi tù? Cũng may là anh Dịch đã biết chuyện đó, nếu như không biết thì không phải sẽ khiến hai người họ xấu hổ sao, thậm chí có thể sẽ chia tay đấy.”
Chính là cô ta cố ý! Trong lòng Quan Lệ Quân oán hận nói, sau đó cô ta nhìn ly cà phê của Dịch Quân Phi ở trên bàn, lúc này cô ta mới phát hiện rằng ly cà phê mà giá cả không hề rẻ này, đối phương chỉ uống một ngụm mà thôi.
“Hừm, em thấy người bạn trai này của cô ta cũng chỉ là hào nhoáng bên ngoài mà thôi. Cà phê này mới uống một ngụm thì đã không uống nữa, đoán chừng bình thường vốn chưa từng uống được cà phê ngon, cho nên không biết tận hưởng những thử ngon.” Quan Lệ Quân càng nói càng cảm thấy suy đoán của mình là đúng.
Thử nghĩ xem một người không quan tâm đến chuyện một người phụ nữ từng ngồi tù, còn bằng lòng cưới một nhân viên vệ sinh môi trường, đoán chừng cũng chỉ là một tên thổi tha mà thôi, chỗ đáng khen cũng chỉ là diện mạo đẹp mắt mà thôi.
“Lê Quân, em đừng nói người khác như vậy.” Hạ Bang Vũ nhíu mày, anh ta không thích bạn gái nói về bạn bè như thế này.
Nhưng Quan Lệ Quân cũng không để ý tới chút nào, lúc này cô ta gọi nhân viên phục vụ đến định thanh toán hóa đơn, kết quả thì đối phương đã nói một câu: “Trước đó cấp dưới của một vị khách khác đã thanh toán hóa đơn bàn của anh chị rồi.”
Cấp dưới?
Quan Lệ Quân chớp mắt, người đàn ông họ Dịch đó còn có cấp dưới sao? Vậy tại sao vừa rồi họ không nhìn thấy chứ?
Hơn nữa còn thanh toán hết rồi sao? Buồi cà phê vừa rồi cũng không hề rẻ, mặc dù chỉ là mấy ly cà phê mà thôi, nhưng cũng đã gần ba triệu đấy.
Giai cấp có tiền lương bình thường thì thực sự không thể uống nổi.
Người đàn ông này đã thanh toán hóa đơn mà không nói lời nào sao?
Rốt cuộc người đàn ông này là ai? Là cố ý khoe của, hay là thật sự giàu có? Nghĩ đến điều này, sắc mặt của Quan Lệ Quân càng thêm méo mó.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.