Tay đau, nhưng lúng túng là vì bị bế lên như vậy. Bởi vì tay đau nên cô không thể đẩy anh ta ra để bước xuống. Chỉ có thể nói với anh ta: “Tôi bị thương ở tay, không phải chân, tôi có thể tự đi được.” “Tôi biết” Anh ta nhàn nhạt đáp lại cô nhưng vẫn bồng cô như cũ. Lăng Y Mộc không nói nên lời với tình huống này. Mãi cho đến khi vào được phòng nghỉ, Cố Vĩ Ngạn mới đặt Lăng Y Mộc trên ghế sa lon, nhìn tay trái đang được tay phải nhẹ che lại của cô: “Rất đau sao?” “Có hơi đau.” Cô lẩm nhẩm nói Anh ta nhìn vẻ mặt đau đớn của cô lúc này thì cũng tự biết là cô đã đau nhiều hơn so với lời nói của cô. Bây giờ trên gương mặt thanh tú lúc nào cũng bình tĩnh điềm đạm của cô lại nhíu chặt mày, sắc mặt tái nhợt, ngay cả giọng nói cũng lộ ra vẻ đang cố gắng hết sức. Nhìn cô như vậy, tim anh không khỏi co rút. Cảm giác này thật xa lạ với anh ta, giống như trước đó thấy cô quy. xuống đất rồi dập đầu, sau đó lại bị cái thiết bị sưởi làm bằng đồng đó đập vào tay, đột nhiên anh ta chỉ cảm thấy tim như bị co rút mạnh một cái, thật đau. Sau đó anh ta lao đến đỡ cô dậy theo phản xạ. Tại sao lại như vậy chứ? Trong lòng Cố Vĩ Ngạn tự hỏi, rõ ràng anh ta đã chứng thực rằng cô không phải là hình dáng mà anh ta muốn tìm trong thị trấn nhỏ trước kia. Nhưng cảm xúc của anh ta lại giống như đang bị cô dẫn dắt. Là bởi vì ngoại hình của cô sao? Bởi vì ngoại hình của cô giống như bóng dáng của người kia trong trí nhớ anh ta. Cho nên cho dù lý trí của anh ta biết là không phải nhưng cảm xúc của anh ta lại bị ảnh hưởng sao? Không bao lâu, bác sĩ của đoàn phim cũng tới, vội vàng tiến hành kiểm tra cho Lăng Y Mộc. Nhưng khi bác sĩ chạm tay vào vết thương của Lăng Y Mộc, hơn nữa muốn kiểm tra rằng có vấn đề gì với xương hay không, động tác đó đã khiến Lăng Y Mộc vô cùng đau đớn. Từng tầng mồ hôi lần lượt chảy ra trên trán cô, cô chỉ có thể gật đầu hay lắc đầu khi nghe bác sĩ hỏi. Cuối cùng sau khi bác sĩ kiểm tra xong, cô thấy cả người mình giống như mệt lả đi, trán và lưng cũng đầy mồ hôi lạnh. “Xương không có vấn đề gì, thuốc trị bầm tím có sẵn đó, khoảng thời gian này chăm sóc tay này thật tốt, không nên dùng cái tay này để xách vật nặng” Bác sĩ nói: “Nếu như cô vẫn không yên tâm thì có thể đến bệnh viện để kiểm tra cặn kẽ. Dù sao anh ta cũng là bác sĩ riêng của đoàn phim, bình thường đoàn phim có ai bị thương nhẹ thì anh ta có thể xử lý đơn giản và băng bó lại. Nhưng nếu là vết thương nặng hơn một chút là anh ta cũng không thể làm gì, ở đây làm gì có dụng cụ mà khám bệnh.
Anh ta hơi cau mày: “Vừa rồi rốt cuộc là có chuyện gì đã xảy ra? Tại sao cô lại phải quỳ rồi dập đầu ở đó?” Hơn nữa còn không ngừng lập lại động tác! Anh ta đến trước khi nhìn thấy cảnh này, chỉ là khi bắt đầu anh ta chỉ thấy bóng lưng của cô, nên cũng không nhận ra cô.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]