Hai ngày trôi qua, cậu cả gọi điện thoại giục Lăng Y Mộc trả một phần tư tiền thuốc men. Lăng Y Mộc nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng vẫn gọi điện thoại cho Tân Hoa Nhiên.
“Hoa Nhiên, cậu có thể cho tớ mượn hai mươi hai triệu năm trăm nghìn được không? Tớ đang cần gấp, nhưng mà tớ không thể trả ngay cho cậu được. Mỗi tháng tớ có thể trả một ít” Lăng Y Mộc lắp bắp nói.
Dù sao người mà cô không muốn làm phiền nhất chính là Hoa Nhiên.
Hoa Nhiên đã hy sinh cho cô quá nhiều, nhưng cô vẫn chưa có cách để trả ơn cho cô ấy “Được, tớ sẽ chuyển khoản ngay cho cậu” Tân Hoa Nhiên sảng khoái nói.
“Cảm ơn” Lăng Y Mộc nhẹ nhàng thốt lên hai chữ này.
“Y Mộc, giữa chúng ta không cần nói hai chữ đó. Tiền này, cậu cũng không cần phải trả gấp cho tớ. Khi nào cậu có tiền thì khi đó hãng trả” Tân Hoa Nhiên nói.
Mặc dù ngoài miệng nói như vậy, nhưng Lăng Y Mộc vẫn muốn trả số tiền này sớm nhất có thể.
Cô không thể mắc nợ Hoa Nhiên nhiều hơn nữa.
Cũng bởi vì thế, khi chị Từ hỏi cô có muốn có kiêm chức, làm thêm một công việc khác để kiếm thêm thu nhập không thì cô đồng ý ngay lập tức.
Công việc kiêm chức mà chị Từ nói, đó chính là làm diễn viên tạm thời. Chỉ cần đăng ký tên và số điện thoại liên lạc là được, không cần phải xem tài liệu gì cả.
Một ngày hai trăm bốn mươi nghìn, bao ăn cơm trưa. Nếu như cần kéo dài thời gian quay hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-toi-nghien-vo-yeu-co-doc/1209937/chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.