Trong tương lai, cháu trai thật sự sẽ không bị một người phụ nữ khống chế chứ?
Hoặc có thể… sẽ trở nên tồi tệ hơn?
Vào cuối tuần, Lăng Y Mộc bắt xe buýt, tức tốc đến bệnh viện bà ngoại đang ở.
Trong phòng bệnh của bà ngoại đã chật kín họ hàng, sau khi mọi người nhìn thấy Lăng Y Mộc, trên mặt hiện lên đủ loại biểu cảm khác nhau.
Đặc biệt là mấy người nhà cậu cả, cậu hai, thím ba, ánh mắt nhìn Lăng Y Mộc vừa sợ hãi vừa căm hân.
Lăng Y Mộc không thèm để ý xem những người đó đang nghĩ gì, cô chỉ quan tâm đến bệnh tình của bà ngoại.
“Y Mộc” Bà ngoại nhìn Lăng Y Mộc, khó khăn gọi: “Nào, để bà nhìn kỹ một chút”
Lăng Y Mộc bước đến bên cạnh giường bệnh, nắm lấy tay bà ngoại, gọi: “Bà ngoại”
“Bà ngoại biết, lần này khiến cháu ấm ức rồi” Mắt Bà ngoại rưng rưng.
“Cháu chỉ hi vọng sức khỏe của bà tốt lên” Lăng Y Mộc nói.
Thím ba ở bên cạnh không nhịn được oán giận nói: “Mẹ, nó thì ấm ức cái gì chứ, người ấm ức là bọn con cơ mà, bị giam lâu như vậy.
“Con còn không biết xấu hổ mà nói như vậy!” Bà ngoại trừng mắt nhìn thím ba.
‘Thím ba dường như vẫn chưa phục, muốn nói thêm gì nữa, nhưng lại bị những họ hàng khác ngăn lại, vài người họ hàng khác giúp nói lái sang chuyện khác, vấn đề này mới được bỏ qua.
Bà nội kéo Lăng Y Mộc qua, nói rất nhiều chuyện, nhưng bởi vì vẫn đang có bệnh nên không nói được lâu đã cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-toi-nghien-vo-yeu-co-doc/1209928/chuong-201.html