Rõ ràng cô hiểu ý anh, trước kia, cô thường thích sờ tóc anh trước khi đi ngủ, luôn nói rằng tóc anh rất tốt, ghen tị với mái tóc của anh. Bất giác, sờ đầu trước khi đi ngủ, dường như đã trở thành thói quen. Mà bây giờ, tư thế của anh giống như là để cô chạm vào đầu vậy. Lăng Y Mộc nhẹ nhàng đặt tay lên đầu Dịch Quân Phi, từ từ đưa ngón tay vào tóc, chạm vào đầu anh như trước. Nhưng trong trong lòng lại cảm thấy khác. Anh dụi đỉnh đầu vào lòng bàn tay cô, lẩm bẩm: “Quả nhiên, vẫn là chỗ của chị khiến tôi cảm thấy an tâm” Lăng Y Mộc chỉ cảm thấy mỉa mai. An tâm? Nhưng bây giờ, vì sự tồn tại của anh mà cô không cảm thấy an tâm. Cuối cùng, sau khi cô chạm vào đầu anh, Dịch Quân Phi quay lại đệm, làm động tác muốn tắt đèn. “Đừng tắt!” Lăng Y Mộc nói, sau khi bắt gặp ánh mắt dò hỏi của người kia, cô hơi mất tự nhiên nói: “Nếu tắt đi, tôi sợ mình sẽ… không ngủ được” Anh trầm ngâm nhìn cô một lúc rồi mỉm cười: “Vậy được, vậy thì để đèn đi” Cô thở phào nhẹ nhõm, nằm xuống giường, nhắm mắt lại. Không biết đã qua bao lâu, giọng anh lại vang lên: “Chị, chị đã từng hận ai bao giờ chưa?” Nhưng không đợi cô trả lời, anh đã tự nói tiếp: “Tôi đã từng ghét một người, rất hận, rất hận. Tôi đã đã từng nghĩ qua hàng nghìn lần, nếu một ngày nào đó, khi tôi tìm thấy bà ta, tôi sẽ trả thù như thế nào. Nhưng trong ngày sinh nhật của bà ta, tôi vẫn cảm thấy hơi khó chịu, dường như chỉ khi đến chỗ này của chị, trong lòng mới có thể bình tĩnh hơn” Lăng Y Mộc nhằm mắt, giống như đã ngủ, không nói tiếng nào. Hay thực ra anh hi vọng cô đã ngủ, không muốn cô nghe thấy những lời này? Lăng Y Mộc thầm đoán, nếu như vậy, cô càng có cớ giả vờ đã ngủ. “Tôi nghĩ, cũng có lẽ là tôi ước mình có thể gặp lại bà ta sớm hơn, như vậy tôi mới có thể trả thù, không phải sao? Dù bà ta trốn ở đâu, cuối cùng cũng sẽ có một ngày, tôi sẽ tìm ra bà ta, để bà ta cũng trải nghiệm việc bị người thân cận phản bội, hành hạ sẽ có cảm giác như: thế nào” Tiếng của anh vẫn tiếp tục vang lên đều đều trong phòng, nhưng giọng nói lại mang theo một ít vẻ thù địch. Người Lăng Y Mộc hơi run, người thân thiết nhất… lẽ nào người anh hận, muốn trả thù là mẹ của anh sao? Cô vẫn nhớ anh đã từng nói rằng mẹ anh đã bỏ anh và bố anh đi. Nếu những gì anh nói lúc đó là sự thật… thì e rằng tương lai mẹ anh sẽ… Dịch Quân Phi, vị địa chủ của Thanh Thủy, ai có thế chịu được sự trả thù của anh chứ?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]