Hít một hơi thật sâu, Lăng Y Mộc nói: “Thật ra, anh không cần quan tâm quá nhiều đến những gì tôi nói với anh vào ngày hôm đó, tôi chỉ không muốn anh lãng phí thời gian cho tôi nữa mà thôi. Tôi không hề có cảm giác rung động với anh, vì vậy tôi không thể ở bên anh được”
Dừng lại một lúc, cô nói từng chữ một, rất rõ ràng và rành mạch: “Nếu tôi thật sự yêu anh, thì dù anh có sa sút đến đâu tôi cũng sẽ lựa chọn ở bên anh, nhưng nếu tôi không yêu anh, vậy thì cho dù sau này anh có lên như diều gặp gió, tôi cũng sẽ không ở bên anh”
Một tia thất vọng thoáng qua trên mặt Quách Huỳnh Phương, sau đó anh ta bật cười: “Thật sao? Nếu nói như vậy thì quả nhiên anh không nhìn lầm em, anh nói rồi, người anh thích sao có thể là người quan trọng tiền bạc được chứ?”
“Vậy anh còn muốn từ chức không?” Lăng Y Mộc không muốn vì bản thân mà hại đối phương mất đi công việc ổn định.
“Ra ngoài rèn luyện luôn là mong ước ấp ủ bấy lâu của anh” Quách Huỳnh Phương nghiêm túc nói, biểu cảm không có chút giận dỗi nào: “Dù sau này có thành công hay không, ít nhất đời này sẽ không hối hận, không phải sao?”
Lăng Y Mộc nhìn thái độ kiên quyết của Quách Huỳnh Phương, biết có khuyên nữa cũng vô ích, nên nói: “Vậy thì… tôi chúc anh thành công”
“Cảm ơn!” Anh ta nói.
Khi Lăng Y Mộc vẫn chuẩn bị rời đi, Quách Huỳnh Phương nói: “Y’ Mộc, em là một người con gái tốt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-toi-nghien-vo-yeu-co-doc/1209920/chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.