“Chuyện này thì có gì không được chứ, trước đấy chị xin nghỉ phép, không phải là em cũng giúp chị làm việc sao” Chị Từ đồng ý một cách thoải mái.
Lăng Y Mộc mỉm cười cảm kích, nhưng lòng vẫn nặng trĩu.
Cũng không biết buổi chiều cô thực sự chạy đến tòa nhà văn phòng của tập đoàn Dịch Nguyên, thì có thể gặp được Dịch Quân Phi hay không. Nhưng ngoài việc chạy đến đó, cô cũng không biết mình có thể đi tìm anh ở đâu nữa.
Nghĩ thử thì thấy những gì cô biết về anh thực ra lại ít đến đáng thượng, thậm chí còn không biết anh sống ở đâu!
Chỉ là buổi chiều khi Lăng Y Mộc đến tập đoàn Dịch Nguyên, cô mới nhận ra rằng đừng nói là Dịch Quân Phi rời đi, mà cô đến cả cửa cũng chẳng vào được, trực tiếp vị bảo vệ chặn lại.
Khi cô nói rằng cô muốn gặp Dịch Quân Phi thì lập tức phải nhận lấy ánh mắt chế giểu của người khác.
“Nếu như ai nói muốn gặp tổng giám đốc Dịch của chúng tôi đều có thể gặp thì không phải anh ấy sẽ bận chết à! Có đầy người mỗi ngày chạy tới đây muốn gặp tổng giám đốc Dịch như cô đó.”
“Nếu người khác muốn gặp tổng giám đốc Dịch thì ít nhất cũng phải ăn diện một chút, trông bề ngoài của cô mà xem, cô nói mình quen tổng giám đốc Dịch, thế này thì ai mà tin cơ chứ?”
Lăng Y Mộc cúi đầu nhìn xuống vẻ bề ngoài của mình, biết rằng quần áo mua ở lề đường này trông rất rẻ tiền và thô kệch.
Trong mắt những nhân viên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-toi-nghien-vo-yeu-co-doc/1209894/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.